Cõi Nhai :))
thiennhai > 19-03-2011, 02:45 PM
Khóc An Dương Vương
Một ngày vận nước điêu linh
Mỵ Châu – Trọng Thủy hết tình nghĩa chưa?
Mà sao hôm ấy giữa trưa
Trắng trời lông ngỗng chưa vừa khóc than?
Nhân gian oán hận bẽ bàng..
An Dương Vương với điêu tàn nước non
Ơi con, ơi hỡi, ơi con
Chết mà trọn đạo còn hơn sống lầm
Chém con, nợ nước âm âm
Rồi xin vong mạng trả thâm tình nhà
Không tròn phận nước, thân cha
Cũng đành hóa kiếp, làm ma nhớ thù..
Rằng sông nước một lời ru
Ngọc mang ánh biếc thâm u tình đời
Lông ngỗng bay, trắng một trời
Như lời xá tội cho người năm xưa..
Một đao đoạn kiếp, đoạn mùa
Đoạn tình, đoạn nước mà chua chát lời..
Nhai,