Thơ Nguyên Duy

Page :   1   2
Thơ Nguyên Duy
by   hothiethoa  at   Sat, 09 Apr 2022 08:48:13 +0000

THOÁT TRẦN
Thơ: Nguyên Duy

Bát thập thất niên vướng bụi hồng
Nợ trần nay mới trả vừa xong
Tổ tông phụng sự tròn tâm huyết
Thê tử chăm lo trọn tấm lòng.
Thuở trẻ bôn ba cơm gạo hẩm
Về già an hưởng chén trà bông
Từ đây rộng rãi đường mây bước
Rũ sạch nợ trần lại chốn không…

Tưởng nhớ hương hồn Thân Phụ 

RE: Thơ Nguyên Duy
by   hothiethoa  at   Sat, 09 Apr 2022 08:52:22 +0000

VƯỜN ĐỊA ĐÀNG
Thơ Nguyên Duy

Thiếu niên ngờ nghệch tuổi yêu đời
Mười sáu trăng tròn đã thích chơi
Hai chục ba mươi mùi mẫn đá
Bốn mươi năm chục miệt mài bơi
Tàn xuân sáu chục còn lưu luyến
Cuối hạ bảy mươi chút chút thôi
Tám chục mấy ai còn gượng gạo
Chán chê mệt mỏi tuổi chầu trời…
24/8 Giáp Thân

RE: Thơ Nguyên Duy
by   hothiethoa  at   Sat, 09 Apr 2022 08:53:48 +0000

KIỀU & ĐIỆP

✍️Thơ: Nguyên Duy
Để tặng: Kiều + Điệp kỷ niệm ngày thành hôn 21 tháng 4 Bính Tý
KIỀU
Dòng sông ngăn cách hai đường lối
Kiều qua giang hà lộ giới thông
Đã yêu nhau tất không đường hai ngã
Bởi nhịp cầu tình cảm đã bắt xong.

ĐIỆP
Mỗi cánh bướm mang một màu lặng lẽ
Điệp song đôi lượn cánh điệp hoà đôi
Tình yêu thương kết thắt màu đơn lẽ
Đã Điệp rồi Hồ Điệp mãi Điệp thôi.
Nguyên Duy
26/6/1996

RE: Thơ Nguyên Duy
by   hothiethoa  at   Sat, 09 Apr 2022 08:54:15 +0000

ÔN CỐ TRI TÂN
?Thơ Nguyên Duy

Nhân sinh khổ phải chăng đời sinh khổ?
Cây tử vong đâu hẳn rừng tử vong?
Nhân sinh nhân nếu kết chặt giải đồng
Mộc liền mộc ắt phải thành rừng thẳm.
Bởi nhân sinh đã mê cuồng say đắm
Biến dòng đời thành ra biển đấu tranh
Mãi ganh đua chen lấn với giựt giành
Làm ta khổ - làm người đời cùng khổ.
Nếu thức ngộ lẽ tri tân ôn cố
Hỏi xưa nay Vương Đế có tồn chăng?
Tài - Vị - Vọng đưa thân chuốc nhọc nhằn
Dẫu ngất ngưỡng cao sang mà vẫn khổ.
Thế… Thế nhân lấy đâu làm sinh lộ?
Duy tình người muôn thuở vẫn một thôi
Nhân - Nhân một vẫn ngàn đời là một
Một - Một phân vẫn vẫn một còn nguyên
Nhưng nếu trừ lại thành số không liền
Riêng cộng hợp thành ra hai rồi đó.
Cộng hợp cộng liên thành không phải nhỏ
Xây tình người hãy luôn luôn nhớ rỏ
Có thể nhân mà thực chẳng nên phân
Con số trừ tuyệt đối chẳng nên cần
Riêng cộng hợp hẳn luôn luôn thẳng tiến.
Hãy ôn cố tri tân mà suy diễn
Tuy tình người muôn thưở vẫn một thôi
Nhân sinh nhân cộng hợp tất thành đôi
Tình nhân tình tuy hai mà vẫn một.
Nếu thế nhân lấy tình người làm cốt
Dù đa nhân nhưng vẫn một đó thôi
Nhân sinh nhân kết chặt giải đồng rồi
Đời đâu khổ, người, người đời đâu khổ?
- Nhân nhân hỡi tri tân ôn cố!
-Nhân, nhân hởi tri tân ôn cố.
-Nhân-nhân hởi tri tân ôn cố.../-

Nguyên Duy
08/12/Ất Hợi
27/01/1996

RE: Thơ Nguyên Duy
by   hothiethoa  at   Wed, 13 Apr 2022 10:07:35 +0000

- Hoa nào đẹp bằng hoa tim hé nụ.
- Hương nào thơm bằng hương vị ái tình.
Đó là hai câu thơ mình đã viết từ lâu lắm rồi, nhưng hết ý. Nhờ các bạn thơ tiếp nối.
Các bạn đều cho rằng: -Mỗi câu thơ là một định lý triết học, lại mang thể đối song hành, vì vậy xem như dứt điểm không thể tiếp nối.
Qua chuyện tình của nhà thơ Lữ-Thứ và Hồng-Điểm song phương yêu nhau, mà chỉ vờn nhau, không dám sống cho nhau, vì nhau, sự kiện đó giúp mình thêm ý để hoàn thành nên bài thơ Hoa-Tim-Yêu.
Vì vậy đặc biệt để tặng cho cả hai.
HOA-TIM-YÊU
-Hoa nào đẹp bằng hoa tim hé nụ.
-Hương nào thơm bằng hương vị ái tình.
Đời chỉ vui khi được sống cho mình.
Hồn liệm chết khi hương tình chợt tắt.
Men túy tửu làm hồn say ngây ngất.
Giọt ái tình có lắm vị đắng cay.
Khi yêu thương hạnh phúc phủ tràn đầy,
Lúc chia cách cảm thấy đời vô vị.
Trên thế gian có mấy ai tri kỷ?
Trong cuộc đời có mấy kẻ tri âm?
Đã yêu nhau sao cứ mãi âm thầm,
Để u-uất với khối tình trĩu nặng.
Yêu nhau đi cho hồn lên men thắm,
Trao cho nhau cho đời tỏa ngát hương.
Đến với nhau cho lòng khỏi vấn vương.
Mặc thế tục - Mặc giòng đời trôi chảy.
-Thượng đế tặng cho ta tình yêu ấy.
-Hoa tim yêu mãi rực lửa tình yêu.

Nguyên duy
24-01-Tân Tỵ
16-02-2001.

Page :   1   2