Thủy Điệu Ca Đầu - Trung Thu - Tô Thức

Thủy Điệu Ca Đầu - Trung Thu - Tô Thức
by   Ngạo  at   Mon, 08 Feb 2021 16:57:36 +0000

Thủy Điệu Ca Đầu  - Trung Thu -Tô Thức

水調歌頭-中秋

明月幾時有,
把酒問青天。
不知天上宮闕,
今夕是何年。
我欲乘風歸去,
又恐瓊樓玉宇,
高處不勝寒。
起舞弄清影,
何似在人間。

轉朱閣,
低綺戶,
照無眠。
不應有恨,
何事長向別時圓。
人有悲歡離合,
月有陰晴圓缺,
此事古難全。
但願人長久,
千里共嬋娟。



Thuỷ Điệu Ca Đầu

Minh nguyệt kỷ thời hữu?
Bả tửu vấn thanh thiên.
Bất tri thiên thượng cung khuyết,
Kim tịch thị hà niên.
Ngã dục thừa phong quy khứ,
Hựu khủng quỳnh lâu ngọc vũ,
Cao xứ bất thắng hàn.
Khởi vũ lộng thanh ảnh,
Hà tự tại nhân gian.

Chuyển chu các,
Đê ỷ hộ,
Chiếu vô miên.
Bất ưng hữu hận,
Hà sự trường hướng biệt thời viên.
Nhân hữu bi, hoan, ly, hợp,
Nguyệt hữu âm, tình, viên, khuyết,
Thử sự cổ nan toàn.
Đãn nguyện nhân trường cửu,
Thiên lý cộng thiền quyên.



Dịch Nghĩa :

Trăng sáng có từ bao giờ,
Cầm chén rượu hỏi trời xanh.
Không biết là cung điện trên trời,
Đêm nay là năm nào?
Ta muốn cưỡi gió đi,
Lại sợ trên lầu quỳnh điện ngọc,
Nơi cao rét không chịu nổi.
Đứng lên múa, bóng trăng theo người,
Gì vui hơn ở dưới cõi đời.
Soi khắp gác tía,
Ta tà xuống cửa che màn gấm,
Soi cả đến người có bầu tâm sự không ngủ.
Trăng giận gì người,
Tại sao cứ tròn trong những giờ ly biệt.
Người có lúc buồn, vui, tan, hợp,
Trăng có đêm tối, sáng, tròn, khuyết,
Việc này xưa nay khó bề trọn vẹn.
Những mong người lâu dài,
Ngàn dặm cùng chung vẻ đẹp của trăng

Ngạo Dịch :

Nguyệt kia có tự bao giờ
Cớ sao khi tỏ khi mờ Nguyệt ơi
Nâng chén rượu chất vấn trời
Cung Hằng nơi ấy nay thời nơi nao ??
Niên nhật ngày tháng ra sao ??
Để tôi đạp gió bay vào bởn trăng
Lầu son gác tía giăng giăng
Điện ngọc lạnh lẽo e rằng khó lên
Thôi thì đặt chén sang bên
Khiêu vũ  cùng bóng dưới trăng tẩy sầu
Trăng lên vàng óng  mái  đầu
Xoay tròn kết lại  bắc cầu biệt ly
Người buồn ly hợp tan suy
Cớ sao  sầu hận, cớ gì đắng cay
Nhưng sao trăng xuống nơi này
Rồi tròn đúng lúc ta say một mình
Buồn vui ly hợp tử sinh
Hồi luân ngã vong cô tình nhân gian?
Trăng cao cũng chẳng vẹn toàn
Khi tròn khi khuyết mơ màng vô minh
Thề nguyện nhân thế hữu tình
Nhân thành quyến thuộc tựa  bình rượu cay
Trăng khuyết rồi lại trăng say
Ngàn dặm ảo ảnh ,tôi hay yêu nàng

____####_____

Tô Thức, tự Tử Chiêm, một tự khác là Hòa Trọng, hiệu Đông Pha cư sĩ nên còn gọi là Tô Đông Pha, là Nhà văn, nhà thơ nổi tiếng Trung Quốc thời Tống. Ông được mệnh danh là một trong Bát đại gia Đường Tống. Tôi thích nhất bài thơ này của ông.. nhưng dịch khó quá đành dịch theo kiểu vung bút và vung ý ..Dịch tặng cô bạn Ai Thuy Tran , Tiểu Hồ Ly và các bạn face book của tôi.