Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Event Mùa Đông & Giáng Sinh
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5
Có một mùa đông đi qua

Tôi yêu mùa đông từ dáng gầy của mẹ
Tháng mười hai còn hớt hãi ra đồng
Tôi yêu mùa đông vì tất cả dòng sông đều lạnh
Cha vẫn miệt mài lội bắt cá tôm
Tôi yêu mùa đông trên những tháng ngày giá lạnh
Mẹ cha tôi bươn chải đói nghèo
Hạt thóc nhẹ hều!
Mà vẫn còng lưng mẹ?
Con cá trên đồng quãy đổ bóng của cha
Yêu mùa đông vì mặt đất biết khóc òa
Con nước lụt cuốn trôi nhà thuở nọ
Bữa đói, bữa no giữa cơn mưa dầm dề xối xả
Trút xuống nhà len qua từng nếp rạ mỏng toang…

Yêu mùa đông vì nhớ luống cải, liếp cà và những hàng rau trước ngỏ
Được kết trái đơm hoa từ bàn tay của mẹ
Dĩa rau, bát canh trong những ngày đói lạnh
Nghi ngút hương thơm
Ngào ngạt nghĩa tình
Con cá rô nướng trui sau những lần đánh dậm
Cha dành phần đuôi cho con mà chỉ chừa cho mình khúc đầu cứng ngắc
Nhẹ nhàng cha bảo : Ăn đi!
Tôi yêu đông bởi năm tháng đó là chuỗi dài khó nhọc
Của mẹ tôi,
Của cha tôi,
Phải vất vả mưu cầu!!
Yêu đông vì mồ hôi trên lưng cha vẫn chãy
Và những nếp hằn trên trán mẹ cày sâu
Yêu đông bởi vì nơi ấy có tuôi thơ tôi đã từng minh chứng
Giữa cái rét run người cha mẹ vẫn vượt khó hồi sinh
Để đến hôm nay tôi có dịp ngồi nhìn
Có một mùa đông đã đi qua quãng đời mình
Từ bóng dáng Mẹ_Cha.
[Hình: 1294664231_MuaDongHaNoi1.jpg]




Năm đã cạn đi tháng tàn dần
hàng Cây trên phố dường như nhớ Lá đứng chết trân,những giọt sương mai run rẩy bám tựa vào thân Cây như đang ứa nước mắt mà chia sẻ nỗi đau chia lìa
Lá yêu Gió mà chi để rồi thân mục ruỗng xác lá xếp lớp rồi hoà mình vào đất ,từ cái chết của mình Lá hy vọng mang cho Cây chút mầm hy vọng.Lá dành nữa đời cho cây và nữa còn lại cho Gió , chả hiểu giữa Cây và Gió ai là người được ai là người mất , chỉ biết có cây là chung tình còn cơn Gió nọ chỉ là phút đa tình.
Đi theo Gió và yêu lấy Gió là một sự mê hoặc không thể cưỡng cứ như thiêu thân lao vào vùng sáng vĩnh hằng dẫu biết rằng yêu Gió là chết thế mà lá cứ Yêu.
Gã Gió giờ đây dường như hung bạo, đánh nỗi hơn căm lên thân cây gầy guộc trơ cành,cuốn đi cả những giọt sương mai mong manh rồi thẩy vào mi mắt của những kẻ khổ vì tình.
Dường như Gió muốn người đời thay hắn mà khóc, khóc cho nỗi đau ,đau tận phế phủ của kẻ không biết đâu là nhà.
Gió rất đa tình, đa tình bất tận.Lang thang với Mây, vi vu với Thông, nằm rạp bên Cỏ, hôn nhẹ lên Nước.
Nhưng tận cùng sâu thẳm nếu để hắn chọn hắn sẽ chọn Mưa..nàng Mưa của hắn không biết khóc, không hề khóc như thế gian nghĩ, nàng chỉ chắt lọc những nỗi đau, niềm hạnh phúc và cả sự tái sinh tất thảy hoá thành những giọt nước long lanh, có thể lạnh buốt, nhưng cũng mát ngọt trong lành,vẻ tinh khôi ẩn hiện cho dù lúc đó trời có đang xám xít u hoài..
Mưa đi cùng Gió.Bốn mùa luân chuyển mùa nào không có Gió và Mưa.
Đông đến làm Gió cô đơn..
Lá đã chết,Mưa đã tan,Mây lại u sầu..
Nước đóng băng.. Cỏ tàn tận gốc..
tất thảy như rời xa Gió buộc Gió thét gào ngữ từ ..
Cô đơn!!

Đừng trách mùa đông khi cây sầu đông vẫn còn trơ trọi lá

“Em cứ trách sao đông về buốt giá/ và sao anh không nói thật lòng mình…”

Nếu một ngày mai ta trở lại
Cũng chết trên cây thập tự huy hoàng
Em đừng có vì ta mà nhỏ lệ
Giọt ăn năn từ đó biết lỡ làng

Ta cũng biết cõi lòng hoang lạnh lắm
Những nỗi sầu chất chứa cứ miên man
Cũng vô lí những tháng ngày buốt giá
Cỏ cây nào có trút lá tương tư?

Em có biết khi đông về thật lạnh
Thổi tan hoang những cảm xúc mơ màng
Và từ đó có loài cây biết nhớ
Giữ lại mình giọt nước mắt mùa đông

Chẳng ai hiểu tại vì sao đông khóc
Chỉ thấy cây cứ trút lá bồi hồi
Rũ thân mình sau cơn bão đi hoang
Rồi chợt ứa những giọt sầu trĩu nặng

Cũng đừng trách mùa đông là nghiệt ngã
Cây sầu đông vẫn đứng đợi bên trời
Gởi cô đơn vào trong từng phiến lá
Mà nỗi niềm là trăm hướng mênh mang

Cây trút lá như lòng người bão gió
Lạnh từ đâu mà cứ mãi miên sầu
Khi nỗi buồn đã hóa những niềm riêng
Thì nuối tiếc có gọi là vô nghĩa?

Không em ạ, không thể nào thế cả!
Có nụ tình đọng lại giữa lòng đông
Là khi thấy cây sầu đông trút lá
Lại đơm hoa những giọt lệ trắng ngần

Xin lần nữa nói về ngày trở lại
Cũng chết trên cây thập tự huy hoàng
Em đừng có vì ta mà nhỏ lệ
Hãy giữ trong lòng…
như cây cỏ biết tương tư.
Trang: 1 2 3 4 5