Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Nhạn khâu
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Lão Tà tạm quái dịch

Mô cá gì ...

Cái Tình là cái chi chi
Mà cho đôi lứa chia ly nguyện thề
Bắc Nam kẻ ở người về
Chim bay mỏi cánh tè lè lạnh teo
Khi vui vui quắc cần quèo
Chút tình nhi nữ còn đeo suốt đời
Rượu vào thì ước trăm lời
Tỉnh cơn mây móc thì người còn đâu
Núi trời ai trắng phâu phâu
Chiều tà còn mãi cắm câu gượng hoài
Khe Phần chùn bước chân ai
Trống canh điểm vội, đêm dài chửa xong
Khói hoang đèn đỏ, đèn hồng
Chiêu hồn khách lắc chổng mông tiếc gì
Gió đưa kẻ đến người đi
Hờn ghen chi mệt, cũng vì chữ yêu
Yến oanh rồi cũng về chiều
Phấn son rồi cũng về theo cái già
Buồn thì cứ lại mà ka
Ra ô kê có em là có vui....
Hảo lão Tà. Cái vụ dịch (bậy) thơ kiểu này em cũng lĩnh hội được nhiều phết rồi. Hehe ^.^ Hôm nào dở miếng với lão Tà coi... hee hee
Hỡi thế gian tình là gì?
Là bi hận hay ngọt ngào, thống khoái
Một lời hứa đến tàn hơi vẫn lụy
Để trời Nam nhớ đất Bắc bời bời
Mượn cánh thiên di
Gởi ngàn tâm sự
Lúc gặp gỡ như thiên đường chắp cánh
Phút chia xa rơi rớt xuống đoạn trường
Tất cả chỉ vì em!
Chỉ vì niềm say mê mãnh liệt
Gởi lời nói lên mây
Rắc tuyết chiều qua từng dãy núi
Bóng ngã về đâu sầu rụng cuối giang đầu

Ngang gót sông Phần trong chiều cô tịch
Lòng rộn tiếng trống reo
Nhớ ngày nao bình quân Sở
Trong khói chiều tiễn biệt
Khúc chiêu hồn thuở nọ có sầu vang
Núi đứng trong mưa
Mặc cho quỷ rừng gào thét
Trời hờn ghen chăng mà thấu lạnh cơn sầu?
Thương cho kiếp yến, oanh
Đã trở về cát bụi
Để mối sầu vạn cổ
Rớt xuống đời đọng rũ áo người thơ
Xót xa cho mối tình miên viễn
Nâng chén rượu sầu mà hát khúc cuồng điên
Ta biết tìm đâu?
Tìm đâu…
Bóng nhạn thủa nào.
Ăn chơi đua đòi téng 007


Nhân gian hỡi, tình là gì vậy

Mà thề nguyền sống chết có nhau

Trời Nam đất Bắc bạc đầu

Da mồi tóc trắng còn đâu tương phùng?


Đàn hoan ca day phím trùng trùng

Sầu li biệt khổ đau từng đoạn

Ngẫm sự đời trong cơn ai oán

Dạ quân trung lụy bóng hồng nhan

Dẫu trăm lời nói đã ban

Cũng trong một phút tựa ngàn mây bay

Chiều Thiên Sơn tuyết trắng xây

Bóng người cô lẻ vui vầy chốn nao?


Ngang sông Phần lãng du ta dạo

Bóng tịch dương tiêu khúc năm nào

Khói vờn nước Sở lao đao

Ngàn quân chiêu Sở, ngọn đào kịp chăng?


Trong tiếng trống gió mưa đã gọi

Vẳng trên non tiếng quỷ khóc sầu

Hờn ghen trời tạo bể dâu

Hung tin ấy đã được đâu ai ngờ …


Giấc yến oanh vùi sâu trong đất

Ngàn nỗi sầu lưu kiếp ba sinh

Tao nhân hữu ý mặc tình

Bi thương tấu nhạc, cuồng mình hát ca


Tìm đâu bóng nhạn mưa sa

Tìm đâu nấm mộ đã già tháng năm?