Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Event Bài Thơ Mùa Hạ
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5
(30-07-2011, 01:36 PM)Hallelujah Đã viết: [ -> ]
(30-07-2011, 11:53 AM)hothiethoa Đã viết: [ -> ]Hạ xưa xưa lắm, thuở còn thơ
Ta nhớ ta mong với đợi chờ
Ba tháng hè về ve rộn rã
Bao ngày niên thiếu với ngu ngơ

Hạ xa xa lắm khoảng mươi năm
Biệt bạn, trường xưa bỏ phím cầm
Nam tiến đi anh đi vào đại hoc
Rồi thân lập nghiệp chốn xa xăm

Thoáng chốc mười ba hạ đã qua
Một nửa đời đi nghiêng bóng tà
Cứ ngỡ sao đời đen bạc thế
Chạnh lòng thân lại xót với xa

Và bỗng đi qua bóng Hạ Vàng
Cho tim lạc lối muốn đi hoang
Ta đi vào Hạ sao êm quá
Dịu mát đời nhau thoáng gió ngàn

Và Em cùng Hạ cũng qua tôi
Ta muốn theo dòng lac bếni trôi
Lang thang trong bến bờ êm ái
Để Hạ và em ta nên đôi.
Dear .. ! ( Em thực sự không biết nên xưng hô như thế nào cho phải mong mọi người chiếu cố,lần đầu có comment talk , em cũng thú thật là có uống chút beer nên mới dám nói hihi )
Em rất yêu mùa hạ !
Em thực sự rất yêu thích & xúc động mỗi khi nghe Chiều Hạ Vàng mà cô Bảo Yến hát nên khi thấy tiền bối viết " .. đi qua bóng Hạ Vàng " ( vì viết hoa ) nên em rất muốn comment bài viết này. ( Em thực sự chỉ là nhạy cảm & hiểu biết rất hẹp vì em học khối A kĩ thuật nhưng em muốn chia sẻ love struck)
Nên em rất tò mò , nếu có thể xin tiền bối chia sẻ về Hạ Vàng của tiền bối ( nếu không được cũng không sao vì mỗi người đều nên có một khoảng riêng,hihi).
Em đang sống ở Hà Nội , có thể mùa hạ ở Hà Nội khác ở miền Trung & miền Nam ( những nơi em chưa có cơ hội biết tới) . Ở trong em & 1 phần của Hà Nội ,mùa hạ, là ngõ dài hoang vắng giấc ngủ trưa ,những dải nắng xiên, một vài con gió dong duổi , 1 vài xác lá bay , 1 vài nỗi buồn vu vơ hay mang mang nhớ ,.. như kiểu nó có 1 cái gì đó hoang sơ, vu vơ & 1 cái gì đó đến từ bình yên của tâm hồn vậy . Nên em rất tò mò khi thấy một mùa hạ hoang vu thoảng bình yên với chút gió ngàn , nó đến từ miền quê nào của Tổ quốc , hy vọng ngày nào đó em có thể có cơ hội đi qua & cảm nhận .Hihi
Ở câu cuối ," Hạ & em ta nên đôi" thực sự rất khó hiểu , Hạ - him , em-you , ta- ( you & I ) lại nên đôi nên rất khó hiểu, em đã suy nghĩ rất nhiều.
Lần đầu tiên muốn nói chuyện , nếu đường đột , nông cạn & có chút khách sáo xin mọi người bỏ qua & giúp đỡ .
Em xin chân thành cảm ơn !
Hihi .
p/s: Cũng mong tiền bối Ngạo Thế Cuồng Sinh & tiền bối Vũ Thiên Di nếu có đọc qua thì tiết lộ em giống ai đó đã có quen biết với 2 người, tò mò quá ^^
À, mình có nghe một anh MC giảng: "Có khi nắng khuya chưa lên, mà một loài hoa chợt tím. Nắng khuya không phải là khái niệm của mặt trời, Nắng là khái niệm của một ngày không mưa, ánh đèn đường chiếu xuống, và cái gì chiếu xuống đời ta thì là nắng..."

Hạ Vàng ở đây cũng không nhất thiết là mùa hạ, không quá lạnh lẽo vô tình như Đông thì là Hạ thế thôi!
(30-07-2011, 01:36 PM)Hallelujah Đã viết: [ -> ] Dear .. ! ( Em thực sự không biết nên xưng hô như thế nào cho phải mong mọi người chiếu cố,lần đầu có comment talk , em cũng thú thật là có uống chút beer nên mới dám nói hihi )
Em rất yêu mùa hạ !
Em thực sự rất yêu thích & xúc động mỗi khi nghe Chiều Hạ Vàng mà cô Bảo Yến hát nên khi thấy tiền bối viết " .. đi qua bóng Hạ Vàng " ( vì viết hoa ) nên em rất muốn comment bài viết này. ( Em thực sự chỉ là nhạy cảm & hiểu biết rất hẹp vì em học khối A kĩ thuật nhưng em muốn chia sẻ love struck)
Nên em rất tò mò , nếu có thể xin tiền bối chia sẻ về Hạ Vàng của tiền bối ( nếu không được cũng không sao vì mỗi người đều nên có một khoảng riêng,hihi).
Em đang sống ở Hà Nội , có thể mùa hạ ở Hà Nội khác ở miền Trung & miền Nam ( những nơi em chưa có cơ hội biết tới) . Ở trong em & 1 phần của Hà Nội ,mùa hạ, là ngõ dài hoang vắng giấc ngủ trưa ,những dải nắng xiên, một vài con gió dong duổi , 1 vài xác lá bay , 1 vài nỗi buồn vu vơ hay mang mang nhớ ,.. như kiểu nó có 1 cái gì đó hoang sơ, vu vơ & 1 cái gì đó đến từ bình yên của tâm hồn vậy . Nên em rất tò mò khi thấy một mùa hạ hoang vu thoảng bình yên với chút gió ngàn , nó đến từ miền quê nào của Tổ quốc , hy vọng ngày nào đó em có thể có cơ hội đi qua & cảm nhận .Hihi
Ở câu cuối ," Hạ & em ta nên đôi" thực sự rất khó hiểu , Hạ - him , em-you , ta- ( you & I ) lại nên đôi nên rất khó hiểu, em đã suy nghĩ rất nhiều.
Lần đầu tiên muốn nói chuyện , nếu đường đột , nông cạn & có chút khách sáo xin mọi người bỏ qua & giúp đỡ .
Em xin chân thành cảm ơn !
Hihi .
p/s: Cũng mong tiền bối Ngạo Thế Cuồng Sinh & tiền bối Vũ Thiên Di nếu có đọc qua thì tiết lộ em giống ai đó đã có quen biết với 2 người, tò mò quá ^^

Đọc Comment của Hallelujah, HTST không có ý kiến về bài thơ lẫn comment, chỉ chợt nhớ hình như mình cũng thích Hạ Vàng, không phải Hạ Đỏ... hay Hạ gì... mà đúng là Hạ Vàng...

Vì lý do đó, chia sẻ với Hallelujah nói riêng và bà con TAL nói chung 1 chút Hạ Vàng của HTST nhé ^^


Viết cho nắng, gió, màu vàng, và…

Tháng 4 rồi. Một mùa xuân vội vã đi qua.Vội vã đến mức ta chưa cảm được chút xuân nào cho riêng mình, đã không kịp níu chút tàn dư mỏng mảnh…

Hạ đến… Nóng bỏng với nắng, gió, và hoa. Không biết từ bao giờ, khi trời vừa vào Hạ thì phố phường ngập trong sắc vàng Bò Cạp Nước. Sắc vàng mỏng manh như chở nắng từ bốn phương ùa đến… dai dẳng, thầm thì… hiền hòa giữ nắng lại cho đêm…

[Hình: bocapnuoc.png]

Bò Cạp Nước – cái tên gai góc mà diễm lệ đến lạ lùng. Như để minh chứng cho nét xù xì hoang dại trong cái tên không hề miễn cưỡng ấy, Bò Cạp Nước chẳng có hương. Đôi khi ta ngơ ngẩn ngắm rồi nuối tiếc… Sau khi nuối tiếc lại thấy không có gì phải tiếc nuối… Thấy mình cũng lạ lùng sao…

Bò Cạp Nước rực rỡ nhưng dịu dàng đằm thắm. Nổi bật nhưng chẳng kiêu sa. Giản dị như Hạ… nóng bỏng và rạo rực một cách thầm lặng… thầm lặng nhưng lại thôi thúc đến không thể cưỡng lại… Như cô gái thanh xuân e ấp muốn cởi bỏ tâm tình chỉ dám mời gọi bằng cái nhìn ngây thơ ngọt lịm… khó giấu vẻ tần ngần…

Không biết từ bao giờ, ta yêu nắng, gió, và màu vàng. Thưở nhỏ, ta chỉ thích thuần một màu xanh. Ta trồng đủ loại cây cỏ quanh nhà để quanh ta là một màu xanh. Rồi cây cỏ đơm hoa, kết trái… Ta lại thích thêm nhiều màu khác… Ta nhận ra mình tham lam, ta yêu tất cả các màu. Nhưng ta cũng biết mình chung thủy, ta vẫn ưu ái nhất màu xanh…

[Hình: co.jpg]

Cuộc sống đẩy đưa. Ta xa nhà, đến với miền đất quanh năm cháy nắng, đầy gió cát. Để rồi không dưng ta lại đâm yêu cái hừng hực man dại và suồng sã ấy. Khi trời vào hạ, Điệp Vàng nở rộ khắp nơi, hòa lẫn trong sắc phơn phớt hồng của nàng Me Đất phiêu du, đài các. Từ dạo đó, dường như ta bắt đầu thích Hạ - thích màu vàng… Ta bất kể vào giữa hạ Phượng nhuộm đỏ mọi nẻo đường… lấn át và khẳng định ngôi vị nữ hoàng cố hữu…

[Hình: diepvang.jpg]

Đôi khi, ta thấy mình ngông…
Cũng như Xuân. Xuân với ta không là Mai vàng, Đào thắm… Xuân với ta là Hoa Mặt Trời toe toét môi cười… rạng rỡ sớm mai…

[Hình: huongduong.gif]

Trong lòng ta ngập nắng… nắng của bốn mùa… nắng vui của Mặt Trời vào Xuân, khát cháy… mênh mang của Bò Cạp và Điệp Vàng trời Hạ, nắng dịu dàng trong sắc lá Thu phai… Nắng nũng nịu, ướt át, buồn thênh thang Đông - Dã Quì trộm nở…

[Hình: daquy.jpg]

Nắng, màu vàng... như khơi dậy cái hừng hực bao ngày đã yên ngủ trong ta, mãnh liệt và vồn vã… như những cơn gió giữa mùa hôi hổi khát… gấp gáp đến cồn cào…

[Hình: giocat.jpg]

Ta yêu màu vàng, yêu nắng, gió… và … như thế… ta yêu…

Dẫu ta biết…

Có những sự thật không bao giờ thay đổi…

Nắng không đốt riêng một người, gió không ở yên một chỗ… và muôn đời cũng không của riêng ai…

Nhưng…

Ta không ôm cả đất… Ta chẳng ôm cả trời…

Ta chỉ cần… nắng hiểu ta thôi…

[Hình: traitim.jpg]

08/04/2010
Trích dẫn:hôm nay quả là một ngày bận rộn thật
thường thì chủ nhật tui hay được yên tĩnh
được làm chuyện gì mình thích
đại khái ngồi bên cửa sổ phòng tui ngó ra ngoài đồng ruộng trước nhà mà mơ mộng hay mộng mơ gì đó...
nhưng hôm nay tui rất bận rộn, bận về chuyện gì thì nhiều lắm...
toàn những chuyện vặt vãnh chẳng đáng quan tâm
nhưng tui phải làm. hiiii( * ' *)

buổi chiều thì có vẻ rãnh ran
tui đi dạo trên con đường gần nhà tui,
ánh nắng hoàng hôn làm tui bất chợt nhớ đến ấy vì tui đã từng chọn đề tài để nhớ về harry...

một thoáng tui thấy thằng chó sói đi xe đạp như bay qua ( cái thằng mỗi lần gặp tui đều cười tươi và cũng là cái thằng bạn thân của harry) và rùi tui nghĩ đến harry người mà tui đang quyết tâm xoá bỏ khỏi trong đầu mình...và thế là tui biết harry có thể đang đi ở đằng sau.

tui ko biết vi sao mình lại vào nhà
mình lại đi vào trong phòng-khi đó chính là cơ hội để tui gặp harry

ngồi trong phòng tui chờ đợi ai gọi tui là ''T ơi''
rùi khi tui chạy ra thì chỉ thấy harry nhưng tui ko nghe ai gọi cả
tui ra ngoài phòng, harry đi tới
harry nhìn lên phòng tui một cách cố tình rùi harry cũng biến mất
và lúc này tui cũng chỉ thấy màu áo của harry mà thui

màu áo cứ thấp thoáng trong đầu óc tui một lúc lâu rùi mới biến mất

tui thuờng nghĩ vì sao harry thích tui mà tui chưa bao giờ thấy harry viết thư cho tui như những đứa bạn của tui có người thích
tui chỉ biết là harry tuyên bố với những đứa theo đuổi nó, hay trong lớp của nó là nó chỉ thích mình tui thui và cũng chưa bao giờ nói thẳng ra trước mặt tui

tui cũng biết mỗi lần có ai thích tui một cách công khai thì harry không nói gì hết chỉ im lặng mà nhìn tui rùi lặng lẽ mỉm cười khi tui nhìn harry

Ly nói với tui là đó là kiểu harry thích tui

thích kiểu mà chỉ để trong lòng chứ ko bộc lộ ra như những người khác, những người nào có như vậy thì người đó tôn trọng mình

tui nhìn cô bé bạn tui nó vừa nói vừa nhìn lên trời và nói với tui rằng đó là điều đáng quý

và là điều nó rất muốn một ai đó làm vậy với nó-đại khái như chuyện của tui chẳng hạn

nó coi harry như em nó nên lúc nào cũng bên harry cả, tui biết nhưng tui cũng vui và chị hai tui cũng quý harry mà.. hii

Littel Ginny

---

Đến Hạ
Lại tất tả kiếm tìm
Một dòng xanh
Một hàng cây
Một bóng mây mỉm cười
Một cây kẹo mút ngọt ngào của em cho.
Dang dở
Anh ngậm hoài và ngậm mãi
Ước một ngày đôi ta trở lại
Tuổi thơ ngây

Ngày đó có thằng ngốc ngẩn ngơ
Cứ đêm Trăng là thẩn thơ bên hồ thẳm
Để một lần trông thấy
Ở khung cửa sổ, một khuôn mặt buồn ngước nhìn Trăng
Tình đầu nên nước mắt còn chưa kịp hóa băng
Chẳng tần ngần mà rơi mau đến lạ
Ta
Nào là sỏi đá
Lòng sanh một cảm giác quả thực không thể tả bằng ngôn từ

Ta
Là kẻ đại ngốc, đại hâm
Còn muốn xin cho lại một lần yêu thầm trong dạ

Không em
Không em
Không em
Như mùa về không Hạ

Tuyệt Hạ Tử
Tình hình là rất tình hình, gần kết thúc event rồi các đồng chí!

Một lần nữa BTC chúng tôi trân trọng thông báo cho những thí sinh còn thơ mà để bên ngoài, hãy nhanh tay gởi ngay cho chúng tôi, để buổi tổng kết và chương trình ăn nhậu được diễn ra hoành tráng ạ.

alo alo...
Bâng khuâng khi hạ chợt về qua
Nắng đổ nghiêng nghiêng bóng ngọc ngà
Ta lang thang bước bao mùa trước
Cho đến hạ này ta có ta

Hạ nấp sau lưng rất khẽ khàng
Len lén trong hồn sâu chứa chan
In trong tiềm thức niềm nhung nhớ
Cho bước chân nào lạc cõi hoang

Hạ đến trong tim rất đậm màu
Và biết trong đời ta có nhau
Rồi mai sau nữa và sau nữa
Sóng sánh bờ vai đến bạc đầu

Bâng khuâng khi hạ chợt về qua
Ta ước trên cao thiên ý hòa
Cho tay ta với bên người mộng
Một kiếp bên người vui bướm hoa
Hớ
Xin giữ lại một khung trời hoa đỏ
Đừng rụng rơi trên những đốt thời gian
Mùa kiêu sa, lộng lẫy đến huy hoàng
Đừng trở gót mặc Thu sầu ẩn khẩn

Ta hồi tưởng một ngày trôi vô tận
Thắp vàng hoa điểm xuyến những mùa thi
Và thuở ấy là hồn ta mười bẩy
Ngác ngơ nhìn đâu biết đến chia ly?

Hồn rung cảm trong màu hoa đỏ thắm
Cả đường đi cũng đỏ những diệu kỳ
Tà áo trắng cũng dài theo mộng mị
Nép duyên thầm lên ánh nắng bâng khuâng

Xin giữ lại một khung trời nắng đỏ
Tình lên xanh như lá ngủ trên cành
Nghe trong lòng trống ngực muốn vỡ tan
Màu của lá, của hoa và của nắng...

Người thiếu nữ bước qua đời trầm lặng
Tuổi hồn hoa cũng rạng rỡ một thời
Nghe trống điểm một mùa thi hối hả
Đứng lặng nhìn Trắng_Đỏ rợp đường đi.

Mùa Hạ về Đỏ_Trắng có chia ly?
Cháu gái mình mần thơ hay quá choáng
lão còn đứa cháu nào ko? kêu vô nữa đi, chống ế dùm ta cái...hì hì..
Gửi 1 bài thơ tình mùa hạ, tham gia ì-ven kiếm giải coi !

hee hee

BÂY GIỜ CÀNG NHỚ THÊM ĐAU

Bây giờ còn nhớ hay không,
Hồi xưa hè đến phượng hồng trổ hoa,
Điên điên em xúi tôi ra,
Bảo nhặt hoa phượng thấy bà tui luôn !

Bây giờ nhớ lại còn run,
Cả trăm cây phượng gió rung đỏ trời,
Chổi chà quét còn hết hơi,
Mặt tôi tái mét, còn chơi nỗi gì ?

Em đẹp thì nói làm chi,
Sắc em khiêm tốn, tính lại kỳ quá tay,
Cao xanh tôi vái, tôi nài,
Xin cho em lên ở dài dài được hông ?

Trời cười trả lời rằng không,
Sợ em lên đấy Ngộ Không chẳng bằng,
Thế nên mặt lại đỏ rần,
Tôi ra nhặt phượng em mần đồ chơi !

Ước gì tôi chả phải tôi,
Có thằng nào đấy dở hơi quen nàng,
Rưng rưng lệ đổ hai hàng,
Tìm người thế mạng khó ngang lên trời !

Ước gì hai đứa hai nơi,
Ước gì tôi đã chưa từng... chơi với nàng !

(Vô cùng xin lỗi nhà thơ Nhất Tuấn !)
Huynh Lãnh ra even ác quá, nhằm lúc em bận túi bụi, giờ còn ở hội nghị tới mai mới về worried.
Trang: 1 2 3 4 5