Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Vạn Tuế Lâu - Vương Xương Linh
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2
(09-03-2011, 01:04 AM)hothiethoa Đã viết: [ -> ]Em phỏng theo bản dịch thô của bác chopmat, chứ dốt đặc tiếng Tàu.


Lầu Vạn Tuế
Sừng sững trên sông Vạn Tuế Lầu
Cội nguồn chẳng biết tự bao lâu
Ngày ngày vui ngóng non hoài đứng
Tháng tháng buồn trông nước mãi sâu
Lũ vượn chẳng từng ra khỏi núi
Đàn chim chưa tự dạt đầm lau
Ai lên mà ngắm mây xa lắp
Chiều hạ mênh mông đượm nỗi sầu

Em cũng như lão: mù tịt tiếng Trung, cũng chỉ hiểu bài này qua bản dịch.

Lão giữ nguyên thể, quả tình em làm không được (cũng đang định hí hoáy hee hee)

Nhưng có chỗ này em - cực amateur về dịch - thấy trong bản dịch của lão chưa đạt nè:

Ngày ngày vui ngóng non hoài đứng
Tháng tháng buồn trông nước mãi sâu

Từ "lưu" ở đây khó có thể dịch là "sâu" được. Nó đích thị phải là "chảy", phải diễn tả được cái động, đối lập với cái "đứng" ở câu trên. Cũng như thế, nó mới làm dẫn đến tâm trạng "mênh mang sầu" của tác giả big green.

Tuy nhiên, em cũng không nghĩ lão không nghĩ đến. Vừa diễn tròn ý, vừa tuân thủ niêm luật, quả là bài toán muôn đời khó giải của dịch thơbig green.

(09-03-2011, 07:45 PM)1t2u3a4n Đã viết: [ -> ]
(09-03-2011, 01:04 AM)hothiethoa Đã viết: [ -> ]Em phỏng theo bản dịch thô của bác chopmat, chứ dốt đặc tiếng Tàu.


Lầu Vạn Tuế
Sừng sững trên sông Vạn Tuế Lầu
Cội nguồn chẳng biết tự bao lâu
Ngày ngày vui ngóng non hoài đứng
Tháng tháng buồn trông nước mãi sâu
Lũ vượn chẳng từng ra khỏi núi
Đàn chim chưa tự dạt đầm lau
Ai lên mà ngắm mây xa lắp
Chiều hạ mênh mông đượm nỗi sầu

Em cũng như lão: mù tịt tiếng Trung, cũng chỉ hiểu bài này qua bản dịch.

Lão giữ nguyên thể, quả tình em làm không được (cũng đang định hí hoáy hee hee)

Nhưng có chỗ này em - cực amateur về dịch - thấy trong bản dịch của lão chưa đạt nè:

Ngày ngày vui ngóng non hoài đứng
Tháng tháng buồn trông nước mãi sâu

Từ "lưu" ở đây khó có thể dịch là "sâu" được. Nó đích thị phải là "chảy", phải diễn tả được cái động, đối lập với cái "đứng" ở câu trên. Cũng như thế, nó mới làm dẫn đến tâm trạng "mênh mang sầu" của tác giả big green.

Tuy nhiên, em cũng không nghĩ lão không nghĩ đến. Vừa diễn tròn ý, vừa tuân thủ niêm luật, quả là bài toán muôn đời khó giải của dịch thơbig green.
Thật ra còn nhiều điểm chưa đạt lắm! Một chỗ lỗi nữa là "Bãi Hoang Lạnh" (hàn châu), mình lại dịch là "đầm lau".

Vẫn biết là lỗi nhưng vốn từ nghèo nàn quá chưa kiếm ra từ nào thế được!
Muội cũng dốt tòan tập tiếng Hoa, nhưng "điếc không sợ súng", đu theo mọi người cho có tụ nà.010

LẦU VẠN TUẾ
Sừng sững bên sông Vạn Tuế Lầu
Mấy ngàn thu ngự ai tường đâu.
Năm qua năm dạ vui non vững
Ngày lại ngày lòng héo nước xao.
Bầy vượn chưa từng dời đỉnh núi
Lũ chim nào đã dạt bờ dâu
Ai lên nhìn khói mờ mây phủ
Chiều trải mênh mang gợi khách sầu.
dong dong thấy như Tieuchieu có chút nét người gốc Hoa ??

Bài Vạn Tuế lâu, các bản dịch trên mạng đều chưa làm em thấy khoái (dĩ nhiên là trên góc độ người đọc thoai và cảm nhận thoai nha tongue).

Trong tiếng Việt, "ngày ngày" là từ thường thấy, dễ chấp nhận, tương đương "nhật nhật", song "niên niên" mà đổi qua "năm năm" nghe cứ ngỡ "5 năm".

Hai câu luận có nhiều người dịch là:

Núi chiều vượn khỉ yên vui
Bãi kia chim cuốc tới lui từng bầy


hay:

Vượn khỉ chuyền cành trên núi thẳm
Đàn cò lội nước dưới bờ sâu


hoặc đại loại như thế... Cách dịch này tự nhiên làm mất đi cái "nào từng" và "không tự" đối nhau lộ rõ sự mâu thuẫn giằng co trong nội tâm tác giả, giữa một bên là vĩnh cửu, một phía là vô thường. Nó cũng tương tự "núi đứng" với "nước chảy" em có nói.

012 Nói chung lảm nhảm như vậy, còn đôi chỗ nữa nhưng không dám múa mép. Nhân tiện cao hứng, em có mắc dịch ra như dưới đây, mong các bác chém mạnh tay laughing

Lầu Vạn Tuế

Ngạo nghễ bên sông lầu Vạn Tuế,
Chẳng hay mưa nắng bấy nghìn thu.
Năm qua vui thấy non còn mãi,
Ngày lại buồn trông nước chảy mau.
Lũ vượn đâu từng rời núi vắng,
Đàn chim không tự dạt đầm sâu.
Khách nào lên dõi trong mây khói,
Chiều xuống mênh mang gợn nỗi sầu.



Một bản khác của bạn:

Sừng sững bên sông lầu Vạn Tuế,
Chẳng hay đã trải mấy nghìn thu.
Năm qua vui thấy non còn mãi,
Ngày lại buồn trông nước chảy mau.
Nào vượn đã từng rời núi vắng,
Đâu chim không tự dạt đầm sâu.
Ai lên cao vọng tầng mây phủ,
Chiều đổ mênh mang luống cảm sầu.

(10-03-2011, 12:19 AM)1t2u3a4n Đã viết: [ -> ]Lầu Vạn Tuế

Ngạo nghễ bên sông lầu Vạn Tuế,
Chẳng hay mưa nắng bấy nghìn thu.
Năm qua vui thấy non còn mãi,
Ngày lại buồn trông nước chảy mau.
Lũ vượn đâu từng rời núi vắng,
Đàn chim không tự dạt đầm sâu.
Khách nào lên dõi trong mây khói,
Chiều xuống mênh mang gợn nỗi sầu.

Bản dịch của bác rất tuyệt đấy Soothe

Thử phát (Mấy lão chém giùm cái, tại thấy nó răng răng í)

Sừng sững bên sông vạn tuế lâu
Nghìn thu đã trải biết từ đâu
Năm trông núi vẫn xanh tươi mãi
Ngày ngắm sông buồn nước cuốn mau
Lũ vượn nào từng xa đỉnh núi
Bầy chim chưa dạt đến đầm sâu
Ai lên chốn ấy nhìn mây trắng
Có ánh chiều rơi gợn vũng sầu



(03-01-2012, 10:26 PM)lanhdien Đã viết: [ -> ]Thử phát (Mấy lão chém giùm cái, tại thấy nó răng răng í)

Sừng sững bên sông vạn tuế lâu
Nghìn thu đã trải biết từ đâu
Năm trông núi vẫn xanh tươi mãi
Ngày ngắm sông buồn nước cuốn mau
Lũ vượn nào từng xa đỉnh núi
Bầy chim chưa dạt đến đầm sâu
Ai lên chốn ấy nhìn mây trắng
Có ánh chiều rơi gợn vũng sầu

Bài thơ chuẩn! Nhưng "Vũng sầu"...có gần vũng tàu không lão!

Trang: 1 2