Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Khai Bút
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2
Lại là em.... tìm về giấc mơ quen. Bởi đã hơn một lần em thấy mình yêú đuối. Bài thơ lòng đã đến lúc trở thành đoạn cuối. EM loay hoay tìm cho mình một cái kết thật...bình yên.

Đầu tiên là những nỗi cô đơn - em sẽ quên , và tìm kiếm cho mình một nụ cười trong vắt. Và cả những tiếng thở dài , lặng thinh và im bặt, gạt bên lề - em bước những thảnh thơi. Những nhớ thương mòn mỏi - rồi sẽ vơi , lấp đầy trong em là niềm vui và hạnh phúc, trái tim em hơn một lần thúc giục, quên đi miền cổ tích và những giấc mơ em.

Chừng ấy đủ chưa? hay là vẫn khát thèm? Một khờ dại, hững hờ hay những điều chẳng bao giờ em lí giải nổi. Em, anh và những giấc mơ - ai là người có tội? Để đường về gió hát khúc thở than...
Thôi nhé , đặt dấu chấm cho những nỗi hoang mang , đơn giản thế cho lòng thôi mỏi mệt. Bài thơ lòng dường như đã là đoạn kết ,khép một miền Em - giữa những nỗi mênh mông....

CHo em - cho cả Bình Yên
Cho Mưa và nỗi ưu phiền tan đi
Mai vàng tha thiết tựa tình nhân
Đào thắm rung rinh mỗi sắc gần
Mơn man gió vuốt làn mi biếc
Sương tơ, cỏ ngọt đượm hồn xuân ...
Này nhé, này nhé, hỡi nàng Xuân
Xúng xính xinh tươi thật dễ gần
Nhưng sao em vô tâm nhường vậy...
Một năm thăm tôi ...có mỗi lần
Thi Ẩm LâuThế là một năm cũ đã qua đi, năm mới lại đến! Những ngày háo hức chờ tết đến ngày càng vơi dần vơi dần theo cái tuổi. Thay vào đó là những lo toan cuộc sống đời thường. Trong các mối quan hệ online cũng không khá gì hơn, có thêm bạn mới, vơi đi bạn cũ...
Khoan nói chuyện được mất, chỉ là đang đi trên vòng lẩn quẩn mà vẫn loay hoay, cái được là ta được sống, được biết thêm nhiều người, nghe thêm nhiều bài hát ưa thích, đọc nhiều câu thơ hay, tiếp thu thêm một khối lượng kiến thức đủ để chém gió với đời. Mất cũng nhiều lắm, nhưng nhiều nhất là thời gian.

Cuộc đời là một quá trình, chứ không hẳn là vì một mục đích nào cả. Ta chẳng quan tâm đích đến là gì vì cuối cùng thì ai cũng chết, cái mà ta quan tâm là đường đến đích đó ta đã trải qua những gì! Đó mới là phương châm sống, không hẳn đồng quan điểm với nhiều người nhưng với ta là vậy.

Lại nói chuyện thơ thẩn, mấy năm rồi làm thơ như cầm chừng, cái thời tay bút hừng hực những năm 200x khó quay lại nổi, một phần hồi trẻ viết chẳng chú ý gì, chẳng lo người ta nghĩ gì, còn giờ viết cứ sợ cái này, kiêng cái kia,... thành ra nhiều khi muốn...mà không thể!
Năm rồi cũng viết Khai bút cho năm con rồng, năm nay viết tiếp năm con rắn thử xem thế nào, hai năm rồi chơi với vần trắc cũng không khởi sắc gì mấy, năm nay để cái vần bằng, biết đâu...đứt luôn!

Cảm tết Rắn

Năm này tết rắn chúng bò qua
Cái tuổi đua nhau nối cái già
Sự nghiệp long đong chưa tỏ nổi
Công danh lận đận chẳng nhìn ra
Lo đời với cả lo tìm vợ
Khổ phận còn kiêm khổ dựng nhà
Biết hết mùa ni duyên có tới
Cho đời nó đẹp với người ta.

Hớ 2013
Nhớ xưa, tư thế hiên ngang, vung viết nào biết sợ gì, tha hương cùng mây gió, tham gia nhiều diễn đàn thơ online, chứa biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Nhớ cái thủa, mới bùng nổ internet cách đây gần 14 năm về trước, nhà tôi vừa mới sắm một chiếc máy vi tính. Bên cạnh phục vụ cho công việc, thì còn chơi game giải trí, lên mạng đọc báo và học cách làm thơ. Vào năm 2002, tôi mới thực sự yêu thích thơ, giao du cùng bạn bè khắp chốn, từng chứng kiến cảnh hợp tan của nhiều diễn đàn. Những cô gái hí hửng đối đáp thơ với tôi năm nào. Bây giờ đã trở thành "những bà má"...Mỗi lần, lên mạng làm thơ, thì tui đều được nhận vài tin nhắn như: "Chồng em mai đi công tác, em lên mạng được rồi..."," Chồng em không thích em đối đáp, thi phú đâu anh ơi! Để bữa nào mình tâm sự nha...", "Nhỏ mới sanh em bé, lo việc xong, em sẽ gặp anh...". Cứ như, ta sắp làm việc tày trời??? Thật ngượng hết sức.
Nhưng như thế cũng vui, ít ra bạn bè còn nhớ. Những quán thơ lập ra, tồn tại được 2-3 năm thì vắng tanh, vắng hoe. Lúc đó, ta lại tìm sang nơi khác mà thơ thẩn. Cuộc đời tan hợp vô thường, trong cái hạnh phúc của sự hạnh ngộ thì đã có cái mầm của sự chia ly rồi!
Trang: 1 2