Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Đốt gió
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2
Ta đi tìm bóng tử thần..
Trời sương mê nhạt, phù vân quyện lòng..
Trăng thề rỉ máu phải không..
Tiêu, cầm hoà sáo bồng bồng phiêu phiêu..
Ta đi khi gió trở chiều..
Thôi lay nhành cỏ mỹ miều duyên xa..
Đường mây loạn.. sắc phôi pha..
Em về đốt gió..hôn qua địa đàng..
Tình hỡi..tình hỡi ..vội tan..
Nỡ quên thành giận.. nhớ tràn lên sao..
Thôi thì một mảnh lụa đào..
Nghìn xưa tâm tưởng cuộn vào tâm tư..
Nại Hà ảo,bước chân hư..
Tử thần hiện hữu..Ngục tù hãm giam..

NTCS
Anh quyết nói : gió không hề đốt được!
Lửa bật lên thì gió thổi tắt rồi!!!
Ta đốt gió là làm điều không tưởng!
Như dã tràng xây mộng cát người ơi!!!

PD
Trang: 1 2