Category : Truyện ngắn
Điên !
Tác giả : thangdiennhat
Nhếch nhác quanh người một vài bì ni lông đựng giấy vụn và sách vở gã vừa đi vừa lẩm bẩm, đên chỗ thường nhật gã ngồi xuống và bắt đầu viết vẽ linh tinh lên mặt đất. Xong gã lê la khắp trong công viên tìm nhặt những mẩu giây lót chỗ của những cặp nam nữ bỏ lại, hoặc chìa cái mặt ngờ nghệch để xin giấy của nhừng người còn còn đang ngồi có cặp sách bên cạnh. Ở công Viên họ đã quá quen với cảnh này. Ai cũng thương gã vì gã không bao giờ quậy hay phá một ai. Người ta bảo gã học nhiều quá hóa điên.

4 giờ sáng.

Hắn tỉnh dậy như mọi ngày, Chợ đầu mối bắt đầu ồn ào. Sáng nay hắn không phải làm việc, mà hắn phải đi chào tất cả mọi người. Hắn chuẩn bị hành trang để đi. Hắn ghé bà Tám Sề:

- Chào bà cháu đi đây, từ nay bà sẽ phải kiếm người thế chỗ cháu, cháu sẽ học thật giỏi rồi về cùng moị người.

Bà Tám Sề thường ngày nóng nảy quát tháo vậy mà giờ rơm rớm nước mắt, bà dúi vội vao tay hắn tờ 200 ngàn bảo:
- Cầm mà uống nước.

Hắn ghé qua bà Sáu Chanh:
- ...

Cứ vậy mọi người như đã biết sẵn ai cũng chuẩn bị cho hắn một ít tiền làm lộ phí. Tin hắn được học bổng du học toàn phần khiến cả chợ xôn xao. Nhưng mọi người không phải ngạc nhiên mà họ hiểu rằng từ nay họ sẽ vắng hắn. Một người làm thuê thật thà, tốt bụng và chăm học.

Gã quay lại công viê khi mà mọi người dường như đã quên đi hình bóng của gã. Gã ghé vào thăm người bảo vệ già của tờ giấy nháp khổng lồ của gã. Người đã giúp gã không bị làm phiền khi giả điên vào công viên để học.

Gã đi qua chị hàng nước thường ngày vẫn cho gã uống không lấy tiền vì thương gã bị điên vì học quá nhiều.

Gã chào chỗ ngồi thường nhật của gã. Rồi gã cứ lần lượt đi vòng quanh hồ nơi mà gã thường xin giấy. Gã chào bất cứ một ai gã gặp dù lạ hay quen. Nhiều người vẫn lầm bầm:

- Điên !

Gã bật cười ha hả bước ra khỏi cổng, đã hơn 1h chiều, gã đi nhanh về phía Ủy Ban Thành Phố nơi mà gã sẽ hoàn tất mọi thủ tục từ đó ra đi xây dựng tương lai của mình . Gã tạm biệt chính gã, tạm biệt Thằng Điên.