Previous    Next   
Category : Truyện ngắn
Chớm lạnh
Tác giả : chuotveoclub
Phào ! Vậy là Hắn đã tới, tới cái nơi mà 1 lần đi là 1 lần đổi mới. Tới cái nơi mà Hắn cho là kỷ niệm của Hắn , của 1 thằng con trai 21 tuổi chớp chớp con ngươi xoe tròn lên mà há hốc la lên

- Đà Lạt là đây sao ??? Sao mà khác so với lần trước tao đến đây mày ạh !

Hắn nói với tôi như thế đấy .Tôi nghĩ thầm trong bụng “Đà Lạt vẫn vậy kể từ ngày tôi bước chân lên … tôi không thấy có vẻ gì là khác lạ cả .Rõ cái thằng này quái dị ?Có cái gì khác đâu cơ chứ”
Tôi chưa kịp nói câu nào thì Hắn gọi

- Cà phê không mày ?

Đoạn đường từ Thành Phố về Đà Lạt làm tôi mệt mõi nên trả lời 1 cách dửng dưng
- Uhm …sao cũng được
Vậy là chưa kịp nghỉ ngơi tại khách sạn mơ ước trong lúc mệt thì lại phải lang thang khắp các nẻo phố .Cái lạnh của Đà Lạt buổi sớm tinh sương thổi vào người lạnh kinh, Tôi trách móc Hắn 1 cách nhỏ nhẹ

- Mày hôm nay có hứng nổi khùng giữa ban ngày hả ?

Hắn nghếch cái mặt quay sang và nói :

- Vậy mới thơ mộng chứ !

- Ơ hay ! Cái thằng này …biết lãng mạn từ lúc nào thế ?

- Thì mới đây thôi ! Hắn cười khì và nói
Rồi 2 đứa phá lên cười 1 cách mà gặp ai lúc đấy cũng phải gọi là điên cuồng .
Quán cà phê Gia Nguyễn nằm trải rộng ra ngoài 1 dốc cầu Hoà Bình, Có lẽ là do địa hình Đà Lạt là đồi núi nên hầu hết các quán xá và nhà cửa đều nằm cao hơn mặt đường cả 2, 3 mét . Anh phục vụ mang 2 ly cà phê đen kịt như ý chúng tôi vừa kêu … Khiếp tên gọi y chang như dáng vẻ của nó hiện giờ …” Cà phê đen đá không đường “
Vừa ngồi nhâm nhi ly cà phê thì tôi nghĩ đến chuyện nên đi đâu ,ngước mắt lên hỏi Hắn

- Ê ! Long đi đâu bây giờ ? Mày nghĩ hộ tao xem

Hắn nghe thấy tên hắn là cảm thấy không ưa , không quen nhưng cũng cố quay lạnh trả lời . Đố hắn dám không trả lời
- Uhm ! Mày muốn đi đâu cũng được tuỳ mày chọn … Leo núi , ngắm Thác hay gì gì đó

Thế là 1 buổi thảo luận nên đi đâu được diễn ra say xưa bỏ mặc mọi thứ xung quanh . Để rồi khi tôi chỉ tay sang bàn bên cạnh thì cả 2 thằng mới trố mắt nhìn nhau … 1 cô bé trạc tuổi chúng tôi , vung tay thành nắm đấm chỉ lên trời …

- Bất nhân dữ hông …trời lại mưa …

2 Thằng tinh ý cười với nhau, rồi tôi khẽ nói với hắn

- Tao cá với mày là con bé đang định đi chơi với bạn

- Còn tao thì lại không nghĩ như thế . Long vẫn cái nụ cười nữa miệng trông phát ghét
Tôi chợt nảy ý tưởng khiêu khích Hắn

- Long ! mày mà làm quen được với con bé ấy thì chầu càfê này và sáng mai tao free hết
- Okay ! nếu mày muốn bao tao …tao đành tuân theo
Tôi chưa kịp nói gì them ,Hắn đã cầm ly càfê sang bàn ngồi cạnh con bé …hết biết .
10 phút ……
20 phút ………
Rồi 30 phút cũng trôi qua …..mưa cũng đã tạnh . Lúc con bé tính tiền và ra về , thì cũng là lúc tôi bay sang bên cạnh thằng bạn dò xét …

- Mày với con bé nói gì thế ?

Hắn lại cười nham nhở và nói :

- Thì mày bảo tao làm quen, Trang còn cho cả số phone và địa chỉ nhà đây này
Đến lượt tôi trợn tròn mắt …nhưng lúc đầu Hắn làm khi bước chân xuống Đà Lạt

- Trang nào ???

- Thì tên con bé ấy ấy ! Thuỳ Trang …tên đẹp chứ mày , thôi về khách sạn cất đồ rồi đi chơi đi mày …

Đặt cái balô xuống phòng như nhẹ được cả 10kg , thở phào nhẹ nhỏm vô cùng .Tôi nhẹ nhàng thả mình xuống gường quên cả cởi đôi giày Adias . Nằm chưa được 2 phút thì Hắn đã lên tiếng

- Lẹ lẹ đi ba ... soạn đồ ra dẹp vô tủ rồi đi chơi nữa chứ

Lại lết cái thân tàn cầm cái balô lôi sền sệt ….Coi vậy mà cũng nhanh chóng

Đi bộ lòng vòng ra chợ Đà Lạt mướn cái chân đi ,nói chợ cho oai chứ thật ra thì Chợ Đà Lạt nằm gói gọn trong khuông viên thành phố Đà Lạt, đi đâu cũng toàn hoa, cây và lá …và cái lạnh đặc thù của nó. Đi từ sáng cuối cùng cũng tìm được 1 chổ cho thuê xe. Vậy là 2 thằng nhong nhong lên xe mà phóng ,đi đâu đây nhể .tôi chợt nghĩ .Chưa kịp nói gì thì Long đã lên tiếng :
- Thôi mày khỏi tính đi đâu ,lịch đi chơi trong mấy ngày tao nắm trong đầu rồi .Bây giờ hôm nay còn sung sức đi xuống Thác Dalanta đi

Tôi lại thêm 1 lần ngạc nhiên

- Mày quả thật ghê gớm hơn tao tưởng đấy

Hắn ngượng ngượng

- Hì hì cảm ơn lời khen tặng của mày

Sau 1 giờ đồng hồ chạy dọc theo con đèo Prenn 2 thằng cũng xuống được tới Thác Dalanta .
- Ê ! Bảo …. Mày được mệnh danh là nhà tri thức địa cầu . Mày có biết Thác Đatala này không ? Hắn lên tiếng gọi tên tôi và hỏi về lịch sử con Thác này
- Tao được nghe kể 1 lần về Truyền thuyết của người Lạch, người Chil rằng: Ngày xưa Đatanla là nơi dũng sĩ Lang của bộ tộc Lạch đã đánh thắng 2 con rắn tinh, 7 chó sói cứu Bian và lũ làng người Chil thoát nạn. Từ đó Bian đem lòng yêu Lang dù khác bộ tộc. Hai người thường hẹn hò gặp nhau ở dòng thác Đatanla vào những đêm sáng để tâm tình. Sau đó, đôi tình nhân này quyết định đi đến cái chết bên nhau để phn đối lại luận tục khắt khe của bộ tộc không cho phép họ lấy nhau làm thức tỉnh làng K'Zềnh, cha của nàng Bian dẫn đến sự đoàn kết, thống nhất của các bộ tộc Lạch, Chil, Srê trên Cao nguyên Lang Bian, và từ đó núi rừng hoang sơ bắt đầu có sử .

Ê mà ! Thằng quỷ ….mày có nghe tao nói gì không ? Sao lại quay về hướng kia …ơ ơ …Cô bé này sao trông quen quen, hình như tao thấy …tao thấy

- Suỵt ! Cô bé Thuỳ Trang chứ con nào , nhỏ tiếng 1 tý cho tao nhờ . Hắn lên tiếng nhỏ nhẹ

Rồi nhanh chóng chạy theo sau Thùy Trang khi dáng cô bé khuất sau rặng cây thông . Hắn cứ chậm rãi bước theo tưởng chừng như theo sau 1 tên tội phạm quan trọng nào đó . Còn tôi thì đành phải kề vai Hắn theo sau chiêm ngưỡng cái dáng người cao thướt tha, tóc xõa ngang lưng còn đôi mắt thì đeo 2 cái tròng kính đỏ ngầu …kiểu này thì làm điêu đứng biết bao chàng trai hay suy nghĩ vu vơ như tôi chẳng hạn

Tôi hỏi :

- Mày định đi theo Cô bé đến bao giờ ?

Long trả lời gọn ơ :

- Tao cũng không biết ..he he

- Mày ơi …tao thấy hình như cô bé biết Tao và mày đi theo thì phải

Đúng thật là cô bé đã biết tôi và Long đi theo nên cố tình đi thật lẹ, mà làm sao cắt đuôi 2 thằng này được .Long đánh ván bài liều …đi ngang hàng với cô bé và lên tiếng

- Chào em !

Cô bé Thuỳ Trang vẫn còn chưa định thần lại :

- Ai thế nhỉ ! Sao trông quen quen … hình như sáng nay mới gặp thì phải

- Uhm ! Mới gặp sáng nay ở dốc Hòa Bình

- Hình như anh tên Long phải không ? Em nhớ còn 1 anh nữa thì phải ?

- Anh đó tên Bảo ! 2 đứa anh quen nhau khi tham gia chung 1 website .Nó đang ở đằng sau em kìa

- Trời ! thì ra là 2 anh theo sau em …bộ định ám sát em hay sao thế

Tôi bước gần lại Long và Trang đính chính

- Đâu có đâu tụi anh chỉ thấy ai quen quen nên theo sau xem là ai thôi . Em đang đi chơi hả ? bạn bè em đâu ?

- Em hả

- Uhm

- Em là sinh viên ngành du lịch

- Àh, thì ra em định làm hướng dẫn viên du lịch, chắc em khoái đi vòng quanh thế giới lắm nhỉ ? Nhưng mà ngành đó khổ lắm phải đi xa xuống ngày …em hông nghe người ta nói “ du lịch là một ngày làm dâu trăm họ “ àh ?

Trang “hứ “ lên 1 tiếng

- Thế nếu ko có hướng dẫn viên thì làm sao mà du khách biết đường mà đi thì sao hử ?

Câu trả lời của Trang khiến tôi khựng lại đành nói lãng ra

- Cái này đâu phải do 1 mình anh nói

- Cũng đâu có sao ...vã lại em đâu có học để làm hướng dẫn, chỉ ngồi văn phòng thôi

Nghe xong sao tôi cảm thấy trới quớt vì nãy giờ nói chuyện đi sang tận châu âu, đành quay sang thằng Long đá mắt cầu cứu .Cũng may thằng Long hiểu ý nên lên tiếng

- Thôi giờ em xuống Thác chơi àh ? Có đi chung với ai không ? Nếu không thì có thể cho bọn anh đi chung xem như em tham gia khóa thực tập hướng dẫn viên . Okay chứ .

- Đồng ý thôi ,nếu các anh muốn vậy .

Cảnh Thác Đantala dường như đẹp lạ lùng chiếu ánh sáng tươi rói xuống nhóm 3 người từ từ đi xuống phía dưới thác . Từng tiếng cười vang lên và có lẽ …có lẽ tôi đã ….

“ Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm không biết có duyên gì hay không “



Previous    Next