Anh Lan ơi!
Em ngược đường cát bụi để tìm anh
Mong chấp lại chút duyên lành ngày xưa cũ.
Anh Lan ơi!
Có gì mà ủ rũ
Tìm đường tu trên đỉnh núi Sơn Trà
Kinh kệ chi, lòng thanh thản được đâu mà!
Chùa Linh Ứng chắc Phật bà chẳng chứa
Một kẻ quân tử nửa mùa
Yêu em một đàng, yêu kiếm phổ tịch tà (1) một nẻo
Ôi kiêu hùng những chiêu đá đểu, đá xéo!
Nào công lực thượng thừa tiêu vạch đá khắc oai danh!
Có nghĩa gì chăng anh?
Sao anh nỡ đọan đành?!
Nhạc Linh San (2) khóc nỗi hận trăm năm
Em nước mắt gom từ ngàn biển mặn
Anh trốn Lái Thiêu lẻn ra Đà Nẵng
Em dặm trường cay đắng nỗi niềm riêng.
Ví dầu Phật tổ linh thiêng
Cũng chẳng thể trả anh về vẹn nguyên như cũ
Nên thôi
Anh cắt đứt dây chuông để nó rơi xuống đầu cho tỉnh ngủ
Rồi cùng em về, ta làm bạn tri âm.
Ký tên: em Điệp
(1), (2): mời xem "Tiếu ngạo giang hồ" của Kim Dung