Lý Mạc Sầu > 12-12-2012, 02:17 PM
TieuChieu > 12-12-2012, 03:37 PM
(11-12-2012, 10:44 AM)tieubangphong Đã viết: GỬI MẸ YÊU THƯƠNG
Xin hãy về với con hỡi mẹ!
Mùa đông buồn lạnh giá cao nguyên
Chiếc áo ấm có làm tan cơn rét?
Sương khuya rơi lạnh lẽo sân chùa
Ở quê mình đang mùa thay lá
Một màu vàng tha thiết tuổi mơ
Ngày tắt nắng gió thổi vu vơ
Cơn mưa lá mi rung khe khẽ
Con dẫu lớn vẫn cần có mẹ
Đừng xa con. Mạnh mẽ... giả vờ
Cũng òa khóc như đứa trẻ thơ
Buồn da diết nghĩ ngày tháng tới
Xin hãy về với con. Ngày mới!
Dứt muộn phiền, lạc lõng, bơ vơ
Con yêu mẹ, con cần có mẹ
Suốt cuộc đời con cần mẹ, mẹ ơi!
Trích dẫn:Lát sau, nàng nghe Thượng hoàng gọi nàng và bảo:
- Con hãy đưa bàn tay của con lên quan sát thử xem.
Huyền Trân đưa bàn tay trái của mình lên nhìn. Cổ tay nàng nhỏ; bàn tay nàng mịn màng và có những ngón tay thuôn dài dịu dàng như những búp măng non. Thượng hoàng nói tiếp:
- Con hãy nhìn thật lâu và nói cho ta biết là con có nhìn thấy ta trong bàn tay của con không?
Công chúa đột nhiên phát giác ra rằng bàn tay của nàng là do Thượng hoàng và Thái hậu mà có và sự có mặt của bàn tay này không khác sự có mặt của Thượng hoàng và Thái hậu. Cái thấy đến với nàng mau như một tia chớp giật. Chưa bao giờ công chúa nhìn bàn tay mình với một cái nhìn thấu triệt đến thế. Nàng thưa với Thượng hoàng:
- Thưa Phụ hoàng, con có nhìn thấy.
rêu > 12-12-2012, 05:25 PM
Hận Thiên Nhai > 12-12-2012, 11:48 PM
thangdiennhat > 13-12-2012, 10:36 AM
(12-12-2012, 11:48 PM)Hận Thiên Nhai Đã viết:Đông
Nắng nhẹ, trời trong
Không tuyết trắng, chẳng mây hồng
Không gian thoáng đãng, cõi lòng trống không.
Người vui cùng mật ngọt, ta khóc với men nồng
Tình xa nơi ấy còn nhớ, nghĩa cũ nơi này vẫn mong.
Mong người an sinh nơi trần thế, cầu ta yên giấc cõi tiên bồng.
*** Tham gia cho có cái gọi là ...
Thanh Phương > 13-12-2012, 11:26 AM
Vũ Thiên Di > 13-12-2012, 07:32 PM
Trích dẫn:Hai nửa mùa đông số 2
Bờ vai run run, cơn ớn lạnh tràn về
Em rụt người vào trong chăn, ướt sũng
Những giọt mồ hôi như cơn mưa vỡ vụn
Rơi rớt quanh đời từng niềm nhớ mông lung
Có phải anh trao cho người một nửa mùa đông
Khi bước cùng em trên con đường lận đận
Nửa mùa đông anh gọi tên duyên phận
Xô mình về đâu , những ngã rẻ cuộc đời.
Đôi tay em buông trên phím rả rời
Những con chữ như mùa đông lạnh giá
Giết hồn người bằng lời yêu man trá
Bất hạnh triền miên trên nhục vọng khát khao
Anh có trao cho em một nửa đông nào?
Trong hai nửa mùa đông anh còn giữ lại
Anh lạnh không? có thấy lòng thoải mái...
Khi nặng tình với những cái xa xôi?
Cho em hôn lên khoé mắt đôi môi
Ôm ghì lấy vòng tay người trìu mến
Để cơn sốt qua đi và nửa mùa đông đến
Được san sẻ cùng người những cay đắng tình ta .
UyênUyên , 4PM 13.12.12
hnhu > 13-12-2012, 07:46 PM