Cuối cùng những chiếc lá cũng buông mình lả tả rơi phải không em.. chuyện đời cứ thế mà tan.. tan thành bọt biển rồi mất tích như chưa từng xuất hiện trên đời?? hoạ chăng sót lại trong lòng chúng ta một vết thương..một thương tổn mà chỉ có khi đêm về nó giằng xé linh hồn ta ra từng mảnh..hối hận?? không ..chỉ là nuối..hơi ấm còn lan..bờ môi chưa dứt.. cuồng loạn ngày nào chưa phai..linh hồn rỉ máu..âu cũng là nợ duyên..
Hạ huyền trăng biếc hanh hao gầy
Khua mạn thuyền vỗ sóng nhập lay
Chim cô mỏi cánh đâu dung chốn
Sương bạc tang thương ám tóc bay