RE: Những bài thơ cũ
Hoả Tà Nương > 05-01-2011, 11:37 AM
Bài thơ cuối cùng (01)
Ru tình thôi còn mãi men say
Chan chứa câu thơ chết tim này
Vần cuối ai đong niềm chua xót
Nhớ thương cho mãi em nào hay ...
Anh viết tình si hết cuộc đời
Vần thơ trút tận đến tàn hơi
Thôi thì duyên bạc đành xa mãi
Chỉ một mình anh nhớ chơi vơi
Bài thơ cuối cùng (02)
Bài thơ tiễn biệt sẽ nhoà đi
Để phút bên nhau nói được gì
Mắt ướt đêm sâu lòng ảo não
Ai mang nhung nhớ nối tình si
Thôi nhé còn đây tiếng tơ chùng
Gửi người xa vắng nỗi niềm chung
Khuất dần nhân ảnh hoàng hôn nắng
Cho nhớ trào dâng , nhớ mông lung ...
Bài thơ cuối cùng (03)
"Biệt ly, chia rẽ thả vào thơ"
Anh biết nói sao hết bây giờ ?
Vẫn cách xa nhau tình ảo mộng
Chỉ là nhung nhớ thoảng lòng mơ
Thôi vậy ta nuôi giấc mộng dài
Tình qua thiên lý dẫu đắng cay
Xin em đừng trách người hờ hững
Để mãi lòng anh nỗi trả vay
Bài thơ cuối cùng (04)
Em ấp ôm chi mộng chia ly
Tình như ảo ảnh biết nói gì
Cách xa muôn dặm anh nào dám
Để cuối vần thơ tiếng biệt ly
Anh sợ rồi đây lại chia xa
Tình trong ảo mộng sẽ nhạt nhoà
Vần thơ chua xót thêm dòng cuối
Vì biết làm sao tránh phôi pha ...
Bài thơ cuối cùng (05)
Vần thơ cuối cùng dẫu chờ mong
Nếu lỡ rằng anh tắt lửa lòng
Thì hãy vùi chôn tình si dại
Muốn đời tan hết lạnh tuyết đông
Trái tim lỡ trót một vết thương
Năm tháng thôi thì sẽ hết vương
Vết sẹo tình phơi trong câu kết
Rũ mây tàn khuất gió thiên đường
Nhưng cố đợi chi đến tình anh
Dẫu duyên đã hết , mộng tan tành
Dám nào dấn bước thêm lần nữa
Anh sợ làm em chết tình xanh
Bài thơ cuối cùng (06)
Em rót giọt thu chiếu nắng vàng
Anh đan mộng đẹp gió chiều sang
Nhưng rồi đông tới ta xa mãi
Chết hẳn tình si , lạnh khăn tang
Để xót bài thơ cuối cuộc tình
Ai đem mây xám héo bình minh
Nỗi niềm dâng cạn đong trời hận
Ôm giọt nhớ thương giữ bóng hình
Còn đây vần cuối viết đi em
Thơ lệ trăm năm thắm môi mềm
Mi ướt ai mong người xa vắng
Mắt sầu giăng mắc thảm sương đêm
Đừng trách anh chi vội kết vần
Câu thơ xa xót hỡi tình nhân
Em về vui mộng nào cao lắm
Anh bước chân không giữa đường trần ...
Bài thơ cuối cùng (07)
Một nửa vầng trăng đủ mộng mơ
Ân tình thôi gửi nặng bài thơ
Gió buồn phiêu lãng miền vô vọng
Cho nát tương tư , héo mong chờ
Thôi vần thơ cuối cũng đớn đau
Viết thêm thêm nữa cũng vương sầu
Trời thương anh giữ lòng tan vỡ
Niềm nhớ em mang suốt trong nhau ...
Bài thơ cuối cùng (08)
Anh mang thương nhớ viết vần thơ
Để phút mong manh vẫn đợi chờ
Câu kết vấn vương hoài kỷ niệm
Cho tình mãi thắm dẫu mộng mơ .
Thôi bài thơ cuối giọt lệ đong
Sao biết thở than nát cõi lòng
Cho khuyết vành trăng đêm phiêu lãng
Ân tình sao trả hết hoài mong ...
Bài thơ cuối cùng (09)
Anh góp tình si giữa phố đông
Bơ vơ lạc lõng tắt lửa lòng
Ôm bài thơ cuối vào cơn mộng
Chẳng nhớ, chẳng thương , chẳng mỏi mong .
Nửa vành trăng khuyết cũng rời xa
Gió cuốn mây trôi sẽ nhạt nhòa
Nhắm mắt cho tim trào khao khát
Dòng sông năm tháng lặng phôi pha ...
Bài thơ cuối cùng (10)
Anh góp gió mây, chắt giọt tình
Ghi bài thơ cuối nhạt bình minh
Ngày anh xa khuất em đừng khóc
Đừng để giọt châu thấm môi xinh
Cánh hoa thương nhớ có nhạt phai
Trăng khuyết bờ mi tiếng thở dài
Gió bụi phiêu du đời lãng tử
Đây bài thơ cuối viết cho ai
Bài thơ cuối cùng (11)
Cất bài thơ cuối gửi thời gian
Cho mãi tình thơ sẽ nồng nàn
Em hỡi tri âm lòng trao tặng
Chớ buồn cho úa nét hồng nhan
Anh biết lời thơ chứa tình si
Nhưng lòng ôm hết những mộng gì
Không duyên thôi nhé mình tri kỷ
Ngọn gió vành trăng bước chân đi