Agift > 16-09-2013, 07:31 PM
(16-09-2013, 04:36 PM)hvn Đã viết: Gặp các cụ tui mới hiểu hết cái ý tứ của câu "giang hồ tứ hải giai huynh đệ". Không gì bằng trong mưa gió, được ngồi bên các cụ, trầm tư phá mồi và nhìn các cụ lai rai chém gió. Mưa gió cuộc đời lúc ấy nào có ý nghĩa gì trước gió mưa các cụ tuôn ra
Tui cũng giống như bác Ngạo ở cái chủ nghĩa hoài nghi, cóc tin bố con thằng lào. Nhưng ở bên các cụ thì không chút đắn đo, đêm khuya mặc lòng kê cao gối mà ngủ, đi với các cụ đến nơi nào cũng chẳng ngại ngần. Trong tâm trí tui, bác Ngạo, bác Phụng, bác Lãnh, bác Điên là những ông anh đáng kính, gần hơn cả anh chị trong gia đình. Tui rời nhà theo kháng chiến 15 năm rùi chưa về, khi tới nhà cụ Điên, nhà cụ Lãnh mới có được cảm giác như về nhà.
Cụ Bốn đúng là thằng bạn thân thiết hiếm hoi trong đời tui, nhiều khi giật mình vì bị lão đọc vị trúng ngay chóc! Riêng cụ Hớ với tui là một liên hệ đặc biệt kỳ lạ. Tui có cảm giác cụ vừa gần gũi, vừa cách biệt. Vừa quý nhau như tri kỷ, vừa trọng nhau như tân khách. Thành thử chưa khi nào dốc bầu tâm sự với nhau, mà mỗi khi hội ngộ, cứ phải nhìn thấy vẻ mặt đê tiện của cụ ấy xuất hiện tui mới thấy thoải mái trọn vẹn
Chi bộ miền Trung còn có chị Dung đẹp người đẹp nết, chú Tee xinh xắn đa tài, cả hai đều thân tình chất phác, ai gặp cũng sẽ quý mến ngay từ cái nhìn đầu tiên chứ không riêng gì tui.
Ấy là cái cảm nhận ở ngoài đời thực, nơi mà tôi thích giữ một cách sống trầm lặng để quan sát, chiêm nghiệm. Còn khi lên lầu thì đa dạng hơn rất nhiều. Phần lớn anh chị em ở đây tôi chưa gặp được ngoài đời, hoặc ít gặp. May có thêm cái blog và Facebook nên cũng hiểu được một chút về cuộc đời của nhau. Tôi thích những phụ nữ nhân hậu như ThiênDi, thật thà như TieuChieu, sâu sắc như Hàn Tuyết, mạnh mẽ nghị lực như hoathuongsitinh, thân thiện cởi mở như Agift, mơ mộng thuần khiết như hnhu... Không gian nào có những con người như thế cũng sẽ sáng lên, đẹp hơn, thơ hơn rất nhiều.
Xin hết ạ