Thi Ẩm lâu có một bé con không bao giờ lớn, đó là lenne.
Gắn bó với TAL gần mươi năm nay, tôi vẫn thấy lenne. là một cô bé hai bím tóc lúc lắc, mắt tròn xoe như thủa nào. Ở đâu có mặt của em, nơi đó như được một dòng nước mát lành chảy qua, lòng ta bỗng nhiên lắng lại. Soi mình xuống nước, dù giọt vui giọt buồn, thảy đều trong veo. Bằng đôi mắt đó, em dẫn ta vào khoảng trời của mình. Khoảng trời ấy không hoàn toàn lung linh bảy sắc cầu vồng, cũng không phải mè nheo lúc mưa lúc nắng. Nó trong trẻo, ngay cả những nỗi buồn. Nhưng đôi khi, những nỗi buồn trong trẻo lại làm ta tê tái. Ta bất lực, ngồi đó, thấy mình trở nên thừa thãi trước những dấu hỏi, những dấu hỏi mà ta đã từng đi qua và sau bao ồn ào xô bồ, dường như quên mất.
lenne. làm thơ không nhiều, và có lẽ em cũng không có ý định làm thơ. Những dòng em viết ra tự nhiên như tiếng nói của cô bé con nhạy cảm, như vu vơ, như bất chợt. Trong trí nhớ của tôi không hề có bài thơ hoàn chỉnh nào của em, nhưng những câu như dưới đây, tôi không sao quên được:
Trích dẫn:Nắng vàng nhạt quá chiều nay
Sao hong khô vạn mưa bay cuối trời?
Trích dẫn:Hù hu gió thổi hù hu
Bên hàng hiên lạnh mẹ ru điệu buồn...
Trích dẫn:Mười năm trôi 10 năm trôi
Mười năm của những nụ cười ngây thơ
Cười như nụ cúc tròn vo
Hồn nhiên những buổi dầm mưa học dìa
Mười năm sách vở nhoẹt nhoè
Giấy vàng như lá Thu về khô cong
Mười năm..thoắt đã 10 năm
Một nhành cúc nhỏ trong lòng rụng rơi
Trích dẫn:Chênh chếch trăng soi ko đủ sáng..
Ngập ngừng mây vắt sợi lang thang..
Có chút gió lay hồ gợn sóng ...
Nước cười làm cả mảnh trăng tan..
Trích dẫn:Trưa về ngõ nhỏ xôn xao
Sún răng đi học mà sao khóc nhè
Mưa theo với gió cùng về
Dỗ em" Nín nín .. học dìa mưa thương"
Sao day dứt thương nhiều đến vậy? Phải là em đó không, lenne., để anh chờ sương tan trên dốc đá?
Trích dẫn:Anh đứng chờ trên dốc đá. Sương tan
Em đưa tay níu một thời tuổi nhỏ...
(Trường ca mong nhớ)