RE: Nhật ký Thi ẩm lâu - Diary online
MrCafeSua > 20-10-2012, 08:25 PM
"Người nằm xuống nghe tiếng ru... Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ."
Một câu chuyện hơi kinh dị. Dãy nhà trọ ở ngay bên cạnh nhà mình, phòng có 2 anh em. Mới ngoài đôi mươi thôi, trẻ trung, mê đá banh ! Cuối tuần vẫn hay qua nhà mình gạ kèo đi đá banh cho vui.
Sáng nay, bạn ngủ dậy, thấy anh chàng nằm bên mình, người lạnh ngắt, cứng đơ... Hoảng hốt ! Quá muộn rồi. Thượng Đế lấy lại hơi thở trong giấc ngủ. Rất đơn giản và nhẹ nhàng.
Bất chợt... Phận người và mạng sống, mỏng manh quá !
"Hỏi có ai trong anh em có thể nhờ lo lắng mà kéo dài đời mình thêm được một vài gang không ? Đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy."(Mt 64)
Nhiều lúc cứ quên mất, rồi để mình bị cuốn đi !
...
Ngộ thật !
Cảm giác như mình là hai con người vậy.
Sáng sáng dậy cafe, hút điếu thuốc, rồi đi làm. Gặp bạn làm cùng, vui vẻ cười nói. Các mối quan hệ tốt, mọi người vẫn bảo mình hài hài tếu tếu, dễ gần. Người hỏi han, người rủ nhậu. Tối mai rảnh không ? Cuối tuần rảnh không ? Sinh nhật em, anh tới nhé ! Đầy tháng thằng nhóc nhà tao nè mày ! V.V Nói chung là tốt, khá ổn. Nhưng không, không, và không ! Tất cả hình như chỉ là công việc. Tan ca có nghĩa là chấm hết, không còn gì trong đầu nữa. Không còn những lời mời, những câu đùa nghịch, những tụ tập chơi bời. Để mai đi làm rồi gặp lại sau ! Bái bai ! Vậy nên hình như chưa có một người nào trong công ty nhìn thấy mình khác biệt trong quần tây, áo sơ mi hay một bộ nào khác ngoài chiếc áo đồng phục và 2 chiếc quần sám cũ mèm thay đổi nhau.
Về phòng !
Một mình, hút điếu thuốc, và mới bắt đầu cảm nhận rằng... mình đang tồn tại. Mình thực sự là mình, khi ôm cây guitar tập tành "bụp chạch chạch, chát xạch xạch !"
Hay cầm điện thoại sms, call người này người kia, hoặc để nghe giọng nó bi bô kể chuyện học hành, chuyện về cô em láng giềng mới 3t cứ đòi cái máy xúc của nó, chuyện con mèo lại đẻ được 4 con ở trong hốc tủ của bà nội, có 3 con đốm 1 con đen.V.V
Hoặc giả cuối tuần lượn lờ thăm mấy người thơ thẩn, mà người ta vẫn bảo mấy thằng thơ thẩn chẳng làm dek gì cho đời ấy.
Tách bạch hai con người. Có vẻ như cũng ổn. Bắt đầu tính toán xin chuyển về kho ngoài Hà Nội, vậy là ổn hẳn ! Bước qua đoạn đời, chẳng biết nên gọi là gì, cảm ơn những đôi tay...!
Người ta bảo mình tưng tửng, khùng khùng. Người ta cứ đặt những dấu hỏi hoài nghi và tò mò. Con người hay làm khổ mình và làm khổ nhau bằng những dấu hỏi.
Mình bắt đầu thích những dấu chấm than hơn !