Thi Ẩm Lâu
Ngẩn Ngơ - Phiên bản có thể in

+- Thi Ẩm Lâu (https://thiamlau.com/forum)
+-- Diễn đàn: Tửu Lầu (https://thiamlau.com/forum/forum-5.html)
+--- Diễn đàn: Thi Ẩm Lâu (https://thiamlau.com/forum/forum-6.html)
+--- Chủ đề: Ngẩn Ngơ (/thread-975.html)



Ngẩn Ngơ - minhlatiennu - 24-05-2012

Ngẩn Ngơ
(ntd-mltn 599)
Ngọc Tiên

Tôi không thi sĩ trên đời
Không say men đắm đón mời thế gian
Trái tim tôi trót vương mang
Vần thơ êm ái vào trang mộng tình
Tôi say trời lúc bình minh
Tôi mê đắm ngắm trăng in đáy hồ
Ngơ ngẩn chẳng biết nơi mô
Mà sao thương nhớ lững lờ mây bay
Gởi hồn vào mộng gì đây?
Những khi buồn,nhớ thơ say thẫn thờ
Ai bảo tôi hay mộng mơ
Nên nhiều thương cảm dại khờ thế thôi
Mặc tình chê trách hay cười
Hồn tôi đã trót một đời yêu thơ
Trong tôi ngọn sóng tràn bờ
Với thơ tôi chẳng bơ vơ lạc loài
Dòng thơ là một tình say
Ý thơ là cả mộng đầy hương xuân!




RE: Ngẩn Ngơ - minhlatiennu - 26-05-2012

Hoài Vọng
Ngọc Tiên

Giờ chỉ còn
Một nỗi niềm da diết
Để từng đêm
Xoa dịu vết đau xưa
Giờ chỉ còn
Hương vị cuộc tình thừa
Vẫn hoài vọng
Dù bốn mùa se sắt



RE: Ngẩn Ngơ - minhlatiennu - 26-05-2012

Thôi!
Ngọc Tiên

Thôi... mơ chi? mộng không bao giờ thật
Tình cho đi nhận lại chuỗi ngày đau
Thôi nhớ gì những ánh mắt hôm nao
Toàn giả dối gởi vào sầu chất ngất

Thôi... lầm lỡ một lần rồi ôm hận
Tiễn tình đi trong uất nghẹn hôm nay
Biết được lòng người cũng đã đổi thay
Thôi, bờ mắt hãy đừng cay lệ ướt

Thôi... tình hỡi ngàn lời xin từ khước
Chữ yêu này chôn tận cuối con tim
Trọn đời thôi xin hai chữ bình yên
Để phiền lụy trôi mãi vào quên lãng!



RE: Ngẩn Ngơ - minhlatiennu - 26-05-2012

Tháng Năm
Ngọc Tiên

Tháng năm rộn tiếng ve sầu
Nắng chiều ngả vàng xuống phố
Nghe hồn miên man nhung nhớ
Tìm đâu lại thuở hôm nào

Trăng còn ủ giấc mơ xuân
Lặng thầm nỗi niềm trăn trở
Ngu ngơ bên ni bên nớ
Tình yêu vương vấn... ngại ngần

Tháng năm đỏ hồng cánh phượng
Ép vào nhật ký mà thương
Thư trao còn e ấp ngượng
Nghiêng nghiêng vành nón thẹn thùng

Hạ về chạnh nỗi bâng khuâng
Tháng năm giọt mưa dài vắn
Vòng tay ngỡ ngàng hụt hẫng
Thương hoài hỏi dại khờ chăng…