Pha lê vỡ - Phiên bản có thể in +- Thi Ẩm Lâu (https://thiamlau.com/forum) +-- Diễn đàn: Tửu Lầu (https://thiamlau.com/forum/forum-5.html) +--- Diễn đàn: Thi Ẩm Lâu (https://thiamlau.com/forum/forum-6.html) +--- Chủ đề: Pha lê vỡ (/thread-879.html) |
Pha lê vỡ - Lãng - 10-01-2012 Mặc định
mặc định em đàn bà nông nổi tiếng cười u mê như nước giếng mù khơi mặc định em đàn bà dễ tin người nên lời thề áo cơm cũng ôm dăm năm cho mòn nước mắt ngỡ người son sắt em cột đời mình vào những mặc định thủy chung mặc định tình yêu với em là vùng trái cấm khôn cùng những bồng bột chỉ dành cho thủa thiếu thời con gái em mang ngây ngô khờ dại ấy rắc lên ánh mắt đàn bà đã nguội lửa yêu đương anh thắp trong cái vùng hoang mang chập chờn ngọn pha lê lấp lánh tứ phương mặc định bủa vây em vòng nghê thường tiếng nhạc từ kiếp nào lay lắt em mặc định đời mình bằng những sợi tóc nhuộm màu đã phai dấu khôi nguyên em mặc định đàn bà muôn kiếp đã lời nguyền nông như chiếc cơi đựng những miếng phượng têm nhàu mùi cau non hoang hoải em ngỡ mình từng trải ai ngờ nghèo tênh trong đáy mắt anh mặc định tình yêu có lúc đã chẳng trong lành man trá lùa theo những sát na yêu đương hỗn loạn mặc định em đàn bà không oán thán tiếng cười cũng cạn như mùa nước lúc vào đông... RE: Pha lê vỡ - Lãng - 15-01-2012 Miếng tình màu đỏ
trầu têm cánh phượng bổ sáu quả cau em lỡ tay làm nhàu ...miếng tình màu đỏ anh bỏ xó ghita lắt lẻo treo tường ghita nhớ thương bốn mùa theo em vương vấn em nương dòng tình lận đận thấy cau non đã hóa già cánh phượng bây giờ héo úa trầu xanh cũng nhuộm bóng tà... anh còn nối sợi ghita cho tình hừng lên ngày tháng đêm rồi sang ngày chạng vạng cuộc yêu mòn mỏi mệt phờ em nêm vào lòng cánh phượng câu thơ một kiếp nhọc nhằn môi cười lăn nét băn khoăn nụ buồn chua cay ngai ngái hồng trần hoang dại anh say ngất ngưởng giữa đời trầu têm xong rồi tiếng ghita cũng ngừng réo rắt trầu cay không còn chắt mùi thơm đỏ ghita không còn để ngỏ chờ nhau.... RE: Pha lê vỡ - lanhdien - 15-01-2012 Có giọt nước mắt
Từng đêm… Từng đêm lăn dài trên gối Em khóc vì lẽ gì, Hỡi, người đàn bà yếu đuối của anh? Em khóc vì tình yêu mong manh Vì một mùa xuân không trọn vẹn? Hay, Vì một ngày mai, Bụi lấp đường về?! Chẳng thể trách được tình yêu Khi nó đã trở thành vô tội Em tự trách mình Mang lầm lỗi yêu thương Mang trái tim yêu đương Gõ theo nhịp bước của của khách bộ hành Len qua từng vùng tối, sáng… Từ những sợi mong manh trong cái níu tay thật chặt, Tự trói buộc vào nhau bằng những khoảng cách vô hình. Trong như pha lê Để chực chờ vỡ tan như bọt biển. Đừng khóc nữa Em! Khi nước mắt chưa chắc gì xua tan đi nỗi nhớ, Khi mọi suy nghĩ về nhau cứ chực chờ trào lên trên từng hơi thở Thì khóc có ích gì? Ngoài nghĩa thống khổ yêu thương, Và chỉ khiến trái tim nhàu nát đến khốn cùng. Đừng khóc nữa Em! Cũng chỉ là định nghĩa của tình yêu. Những đạo lý cứ ràng buộc nhau trên lý thuyết Mà cuộc sống vốn là luôn bất tận, Sao phải giày vò mình trong đống triết lý ngổn ngang. Chỉ phải tội đa mang Nên khiến em cùng cực Em cơ khổ, Héo mòn… Chực chờ Tình yêu như một gã hành khất mù lòa Và thời gian là kẻ ban ơn nghiệt ngã. Đừng khóc nữa em! Những giọt nước mắt lúc này chỉ làm ta đau đớn Thể xác và linh hồn đâu dễ gì hóa thân thành một Cũng như góc thánh đường đâu hẳn là sự hiện diện của những con chiên Trong bóng tôi điêu linh Chỉ một mình em Vốc đôi bàn tay đi tìm làn hơi ấm Những giọt nước mắt cũng vừa tan ra nóng hổi Ôi thôi! Chúng vỡ tan rồi, Vỡ tan rồi nước mắt của… Em Tôi Đừng nhé Em! Đừng để tình yêu mình thêm một lần lạc lối Cũng bởi tình yêu không có tội Nên anh có thể nói cho em nghe Nước mắt Chỉ khiến Em đau xót, Bồi hồi. RE: Pha lê vỡ - thitranmuadong - 15-01-2012 Em tìm ta trong đêm mưa tối Lặng lẽ ngồi Nước mắt rơi vội Ta bối rối Không lau nổi giọt sầu Ôi... Thiếu nữ của tôi Trái tim nàng hấp hối Nghẹn ngào tiếng em thì thào sương ướt đẫm vai ta hay là trái tim em tan chảy Ta câm nín nhìn em vụn vỡ nức nở kể chuyện đời bé bỏng của ta ơi về bên ta đi ngoài kia đầy cạm bẫy còn em cứ mãi ngu ngơ Mắt long lanh lăng kính màu hồng Ta ôm em mãi ko buông nữa yên vậy nhé cho hết đêm nay và cả mai nữa và cả ngày sau nữa và hết cuộc đời này đừng bướng bỉnh em không cứng rắn như em tỏ ra Và ta hiểu em cần ta vậy nhé. Xòe tay hứng mưa........................... RE: Pha lê vỡ - Lãng - 22-01-2012 30
30 rồi buồn nhỉ không anh nắm tay em đêm lặng lẽ loanh quanh theo nỗi niềm em vòng vo năm ba dạo 30 rồi không còn anh nữa... chỉ những khoảng kí ức nhập nhoạng trôi em miên man giữa hai bờ thực ảo, nhớ quên em dặn lòng mình đừng hát khúc hẹn hò con sông ngâu lắm nỗi truân chuyên đường về nẻo tình xa ngái không anh chật vật u buồn... 30 rồi em lạc về vùng pha lê vỡ bi thương cả mái tóc cũng ướt nhòe nước mắt biết nơi nào anh có còn chiu chắt những kỉ niệm nguyên lành như thủa đất mở cõi hồng hoang 30 rồi em chỉ còn những ngón tay lang thang mòn gầy trên từng con phím khung cửa ngày 30 sầu màu tím lịm như em im lìm tự sâu thẳm hồn mình 30 một cánh cửa đóng lặng im cho những dãy số đời người nối nhau đi mải miết đoạn thời gian hai đầu bước tiếp cuối con đường có ai đứng đợi em...? em khoác lên đời mình những câu thơ tình vữa tèm lem cái màu áo hồng hồng và màu hoa vàng vàng thiếu nắng dăm ngày mưa thảng thốt trời tắt lặng xanh xanh nhạt nhòa bạc thếch một ngày yêu... 30 rồi em hết yêu kiều hết cả vẻ nhu mì anh tìm kiếm em gọi đêm về lấp liếm nét môi cười đã thoáng nét điêu ngoa.... đêm 30...đồng lõa hẹn thề đã lỗi, em tự cho mình nhớ về kí ức của anh vùng thời gian năm tháng loanh quanh em trôi giữa hai bờ quên- nhớ Thời gian đi miệt mài khắc chạm vào em từng thớ... nụ cười và ánh mắt anh! Thời gian chạm khắc vào em những mong manh Của vùng pha lê vỡ... |