Thi Ẩm Lâu
Góc nhảm của tui ^ ^ - Phiên bản có thể in

+- Thi Ẩm Lâu (https://thiamlau.com/forum)
+-- Diễn đàn: Tửu Lầu (https://thiamlau.com/forum/forum-5.html)
+--- Diễn đàn: Tác Văn Lâu (https://thiamlau.com/forum/forum-7.html)
+--- Chủ đề: Góc nhảm của tui ^ ^ (/thread-810.html)

Pages: 1 2 3 4 5


Góc nhảm của tui ^ ^ - Nhược Thủy - 27-11-2011

Một buổi tối trời mùa hè, nóng nực. Có 3 con điên xách xe chạy zòng zòng ngoài "..." kiếm...quán nhậu.

Thiệt tình, nghĩ sao tụi nó lại chọn cái quán nhỏ nhất, tồi tàn nhất, ...dơ nhất để tấp vô vậy trời. Ba con điên (gọi tắt là 3Đ) kiu 1 cái lẩu Thái, một dzú dzê nướng (heheh ăn gì bổ nấy), ba chai bia Sài Gòn rồi ngồi ...cưa.

Đ1 (gọi tắt của con Điên thứ nhất): Độc thận à không độc thân, là một chân thơ ký ở một cty tầm tầm cỡ cỡ.

Đ2 (như trên): Độc thân vui tính, giàu pà thím vì là chủ chứa á lộn chủ quán cà phê vừa vừa được được.

Đ3: Độc thân nóng tính, khùng khùng dở dở, là một chân loong toong ở một nơi chuyên "đưa người cửa trước, rước người cửa sau" (óe, dễ nghĩ bậy quá), chậc chậc!

3Đ ngồi bắt chước mấy cha bợm nhậu tán chuyện đời và bắt đầu bằng "hồi xưa...."

.................

Hồi xưa, xưa ơi là xưa, xưa dữ lắm nha, xưa ta nóiiiii xưaaaaa...cách đây đâu khoảng 6 năm, 3Đ đầu quân vào lớp Xờ hả hê. Lớp trăm mấy chục đứa, toàn dân tỉnh, láo nháo, ngơ ngơ như bò đeo nơ. Nhìn nhau, cà khịa có, khinh khỉnh có, quánh giá nhau, bình phẩm nhau loạn xị... Túm cổ lại, Đ1 ghét Đ3 vì hồi đó Đ3 mặt khinh khỉnh, Đ1 hỏi thăm mà không trả lời.

- Giờ tao mới nói thiệt, hồi đó nhìn mặt mày thấy ghét lắm, muốn quýnh lắm!

- Ẹc ẹc, tại tao dân TP mà mày, há há! Mà nhìn mày hồi đó lúa lắm, nhìn giống ...ăn mày (nói xong giật thót người chờ Đ1 quăng cái chai vô đầu)-Vội vàng cười giả lả...

- Tại hồi đó tao mới hái xong mùa cà phê (bùi ngùi nhớ ngày xưa)

Đ2 xía vô:

- Mày nói quá không hà, tao thấy nó bình thường mà.

Hé hé, miễn bình lựng.

........Chăm chú ăn Lẩu..............

- Thôi cụng ly đi, mừng Đ2 đã trưởng thành.

Ba li bia đầy....đá nâng lên, nhấm tí tẹo, bỏ xuống.

----chăm chú ăn dzú dzê----

- Ê mày bọn con trai bây giờ nó mắc cười lắm, cứ làm như mình phải có trách nhiệm với nó dzậy. Suốt ngày cứ "sao em không gọi điện nhắn tin cho anh".

- Ừ (Đ1 kể kể)

- Ừ (Đ3 kể kể)

3Đ độc thân, hay nói đúng hơn là đã hơn một mối tình tuột khỏi vai (chắc tại vắt vai không khéo) ngồi tán dóc về bọn đàn ông - con trai - giống đực với cái kiểu bình phẩm rất khác trước.

Khác vì hồi xưa là "êeee thằng đó dễ thương quá à" "kìa kìa, anh tóc dài kia nhìn bụi bặm ghê" "thằng đó tính được lắm đó nha mậy".

Còn bây giờ, "chán lắm cơ" "trời ơi nhìn tụi nó sao tao quoải quá mày"....

Già, thế hệ 8x.

Nhí nhảnh, hết từ lâu.

Sạn trong đầu, ngày một nhiều.

Cuộc sống càn quét qua 3Đ, để lại 3 bộ mặt già khằn, phờ phạc vì thời gian, vì thế thái, vì cơm gạo, vì âu lo, buồn khổ.

3Đ lại nâng ly, mừng ......không biết mừng gì nữa.

=====cắm cúi ăn======

Thôi nha nha, chưa đi được nữa đoạn đường mà, nào ta cùng ráng...lết nào.

------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hết phim.

Vì mồi hết rồi, bia cũng nhạt thếch, đồng hồ đã chỉ 10h đêm.

Đ1 nói:

- Ê lâu rồi không chơi trò nấu ăn, hôm nào qua nhà cái T ở lại nấu ăn.

Đ2 hí hửng:

- Ừ ừ, được á, ăn xong ở lại mai về.

- Nhất trí dzậy nha, qua lễ đi.

------------------------------------------------

Tối, nằm trằn trọc...vì ăn no quá không ngủ được.

Hết một ngày.


(Viết năm 2008)


RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - Nhược Thủy - 27-11-2011

Chủ nhật đẹp trời, nắng chói chang, mây trắng bồng bềnh...
Tối qua nhận được tin nhắn từ số máy người yêu cũ, chia tay đã được hơn 5 năm rồi. "Anh nhớ em quá, thật tình không thể nào quên được em. Em có nhớ anh không?"....
Thằng rồ! Mình với nó chia tay lâu rồi, lại là tình yêu từ hồi đi học xa lắc, nhớ với nhung cái gì chứ? Đang tính nhắn tin trả lời nó thì mắc công việc nên quên béng. Khuya về chợt nhớ, lại làm biếng nhắn tin nên gọi hỏi
-Mày nhắn tin gì vớ vẩn cho tao vậy?
-Tao có nhắn gì đâu?
-????? Ơ Thằng điên (đọc nội dung tin nhắn cho nó nghe)
-Trời, hồi chiều bồ tao nó mượn điện thoại tao đó. Chắc nó nhắn cho mày.
-Ê thằng kia về thanh lý môn hộ nha mày, lộn xộn quá. Làm tao tưởng thiệt..kakaka
Hai đứa tán phét một chút rồi cúp. Chút nữa nó nhắn tin "Sorry mày nha, thiệt tao khổ hết sức. Nó cứ hỏi chuyện cũ rồi ghen hoài". Nhắn lại "Ok mày. Lần sau nó nhắn nữa tao sẽ mùi mẫn cho nó điên luôn,kekeke"
Thư gửi bé cưng, cô bé chỉ mới 18 tuổi!
Này bé cưng, cô bé chị chưa từng gặp! Chị rất thông cảm với bé cưng vì khi yêu con gái nó nhỏ mọn phát khiếp. Một cái liếc nhìn bé cưng cũng có thể suy diễn thành cả một câu chuyện. Mà cái tật cũng kỳ, càng ghét lại càng thích nghe người yêu mình kể chuyện cũ sao sao. Nghe rồi thì tha hồ mà dằn vặt cả mình cả người yêu. Chị cũng vậy thôi. Nhưng mà lần này thì bé cưng hơi quá đấy nhé. Lỡ như chị tưởng thật, chị nhắn lại những tin mùi mẫn thì có phải bé cưng lại lên ruột không? Sao phải tự mình rước cái khổ chi vậy bé cưng? Bé cưng thua chị bao nhiêu tuổi nhỉ? Nói quá một chút thì gần 1 con giáp, thì phải.
Ừ, bé cưng.
Tự tin lên chứ!
Bé cưng trẻ, dễ thương, mơn mởn và đầy sức sống.
Khối người chết vì bé cưng.
Không như chị.
Qua rồi cái tuổi hồn nhiên nhí nhảnh.
Ngoảnh đi ngoảnh lại đã thấy ngưỡng 30 nó chực hờ sau lưng.
Chị không còn thấy hứng thú khi đi chơi, không mắt long lanh khi gặp ai đó, không ngúng nguẩy với một lời mời đi ăn đi uống.
Chậc, cái tuổi mà nhìn cái gì cũng thấy chán chường. Ra đường gặp ai hay hay cũng ngờ ngợ "Hay là "người ấy" đây?".
Chậc, cái tuổi mà gặp ai cũng hỏi..tuổi, hỏi nghề nghiệp, gia đình.
Chậc, cái tuổi SỢ Ế.
Vậy đó, mà bé cưng còn cành nanh với chị làm chi cái chuyện cũ đã qua bao năm hả bé cưng?
Khi bé cưng yêu ai đó, bé cưng có biết là mình đang hạnh phúc lắm không? Vì bé cưng yêu hết mình, yêu không toan tính, yêu cuồng nhiệt và nông nổi-những cái nông nổi rất trẻ.
Khi bé cưng được ai đó yêu, thì họ yêu bé cưng đơn giản là vì bé cưng, chính bé cưng chứ không phải là vì bé cưng đang làm ở đâu, bé cưng có gì chưa hay gia đình bé cưng có gì không? Hạnh phúc đó bé cưng.
Đừng nhé, chỉ vì một chút ghen tuông mà làm mất đi điều đẹp đẽ đó của tình yêu.
Bởi vì,
Ai-mà-chẳng-có-quá-khứ-hả-bé cưng?
Bởi vì,
Quá khứ nó là hành lý trên con đường đời, cần lắm bé cưng.
Nhưng cũng chẳng ai sống VÌ quá khứ cả. Đã có một hiện tại và cả một tương lai thênh thang để ta trải nghiệm mà.
Ừ, bé cưng.
Chắc bé cưng lo sợ...
Nhưng, nghe chị nè,
Hãy tin vào bờ vai vững chắc của "ai đó"..
Hãy tin vào đôi tay cứng cáp của "ai đó" ...
Hãy tin vào trái tim nồng ấm của "ai đó"...
Và bé cưng,
Hãy tin vào TÌNH YÊU của mình chứ, Bé cưng!
...................................................




RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - Nhược Thủy - 27-11-2011

"Lụm từ Blog của Cogaidolong"
Có mấy châm ngôn sống vừa được một số nhà báo rảnh nhảm thông qua trong một buổi họp…

1/SỐNG CHÓ THÌ MỚI GIÀU CÓ.

2/ SỐNG HIỀN LÀNH THÌ TRỜI HÀNH

3/ SỐNG HÈN THÌ ĐƯỢC… THỔI KÈN

4/ SỐNG BẤT LƯƠNG THÌ TRỜI THƯƠNG

5/ SỐNG NHƯ NHÀ GIÁO THÌ CÓ NƯỚC… HÚP CHÁO

6/ SỐNG ĐẸP THÌ ĐƯỢC ĐỐI XỬ NHƯ …CÁI BẸP.


7/ SỐNG TÀN NHẪN THÌ TRÔNG RẤT HẤP DẪN.


8/ SỐNG LÀNG NHÀNG THÌ ĐI TƯỚNG…HAI HÀNG.


9/ SỐNG CÓ TÌNH THÌ CÁI BỤNG…CHÌNH ÌNH


10/ SỐNG LUỒN CÚI THÌ CÁI MẶT RẤT THÚI.


11/ SỐNG KHÙNG THÌ CÓ NGÀY TIÊU TÙNG…




RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - Nhược Thủy - 27-11-2011

Một ngày như bao ngày khác, tôi khó nhọc rời khỏi nệm, lảo đảo vào WC. Sáng nào cũng vậy, tôi bị giạt ra khỏi những cơn mộng mị đôi khi không đầu đuôi bởi những tiếng ồn ào của những bậc phụ huynh đưa con đến nhà trẻ. Hôm nay lại là câu chuyện của bà “Bỏ nhau”. Tôi thường đặt tên cho họ như vậy. Bà “Bỏ nhau” cứ dăm ba ngày lại eo éo thông báo với cô giữ trẻ “Chiều nay đừng cho cha nó đón nó nha chị. Em với cha nó bỏ nhau rồi”. Điệp khúc bỏ nhau nghe đã nhàm, lý do càng nhàm hơn. Khi bà “Bỏ nhau” nổ máy xe vù đi, tôi nghe tiếng thằng con nhỏ xíu kể lể “Tối hôm qua cha đánh má, má đục lại cha. Má chửi cha khốn nạn, cha chửi má mất dạy…”.

Tôi dắt xe ra khỏi nhà. Hôm nay là thứ 5, sắp cuối tuần rồi, oải thật! Vừa ra khỏi hẻm, “KẸT XE”. Ôi hai tiếng tưởng chừng ngắn ngủi mà đầy ải này, chừng nào mới thoát được. Xoạt chân, rướn cổ bươn qua đoạn đường lầy lội, vài ba tiếng càu nhàu, cãi nhau, hậm hực nhau. Ôi nhân gian ơi, nào phải lỗi của chúng ta chứ. Tại lô cốt, tại triều cường, tại…kẹt xe đấy chứ. Nào ta cùng cười cho qua một buổi sáng nào!

Quê tôi đất rộng người đông, hiếm khi có cảnh kẹt xe. Chỉ trừ khi có tai nạn hoặc họa hoằn lắm, có đoạn đang sửa đường, còn không đường ta đi ôi thênh thang. Buổi sáng ở ĐN, ai siêng dậy sớm có thể nghe được mùi sương, mùi cỏ non, mùi thành phố biển buổi sớm và cả mùi nồi nước lèo của bà bán bún ngào ngạt khói. Tôi thích đứng trước lan can tầng hai phơi nắng, ngắm đường phố, ngắm trời mây, nghe tiếng nhạc văng vẳng từ quán cà phê cóc trước nhà, nghe tiếng chào của những người hàng xóm lao xao, lao xao. Còn ở TP này, cái nhà tôi nhỏ, nằm trong căn hẻm nhỏ, lan can tầng 2 có cái view là bức tường nhà thờ bên cạnh và những âm thanh “du dương” từ những nhà trẻ xung quanh, tiếng la khóc của mấy đứa trẻ cương quyết không rời khỏi xe ba mẹ, tiếng quát tháo của phụ huynh, tiếng năn nỉ dỗ dành của cô giáo (và sau khi bóng phụ huynh đã khuất, tiếng trẻ con khóc càng to hơn, cô chịu hổng nổi, quánh!). Ôi, quê hương ơi, khi nào mới được về?

Dạo này tôi hay nằm mơ, hầu như đêm nào cũng mơ. Trong những giấc mơ, kỳ diệu thay tôi thấy mình đang ở ĐN. Và những người tôi gặp thường là Nội tôi, Ba tôi, bạn bè tôi. Họ hiển hiện trong giấc mơ của tôi, như chưa hề lìa xa tôi, như tôi chưa hề chia tay ĐN. Không biết sao, tôi luôn có niềm tin rằng, quả tim tôi ngoài tâm thất tâm nhĩ ra, trong đó có hàng ngàn ngăn chứa nhỏ nữa. Chúng chứa đựng hình ảnh của Ông Nội, Bà Nội, Ba và những người có khi tôi chỉ gặp mặt có 1 lần duy nhất trong đời nhưng đã kịp đăng ký “hộ khẩu” trong đó. Những giấc mơ đôi khi đẹp đến mức, khi tiếng la ó hàng sáng đánh thức tôi dậy, tôi tiếc đến nỗi muốn uống 1 viên thuốc ngủ để được tiếp tục những giấc mơ của mình.






RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - Nhược Thủy - 27-11-2011

Tui nhớ một lần, cách đây chừng hơn 4 năm rồi, tui với người yêu đi ăn bánh canh cua trên đường Võ Văn Tần. Tui đang ngồi ăn thì gã đó (tức người yêu tui lúc đó) đứng lên nói là đi công chuyện một chút sẽ quay lại liền. Tui chờ hơn nửa tiếng, thời gian càng trôi qua trong đầu tui càng thêm nhiều cảnh tượng kinh dị hiện ra. Hình ảnh đầu tiên, tui nghĩ gã đang đứng đấu láo với một đám bạn nào đó, và quên mất tui ở đây; hình ảnh thứ 2, tui tưởng tượng gã đang âu yếm với một con nhỏ nào đó, và mặc kệ tui ở đây; hình ảnh thứ 3, kinh dị hơn, tui nghĩ cảnh gã bị tai nạn giao thông. Tui toát mồ hôi, tui gọi điện. Liên tục, liên tục những hồi chuông và gã ko nhấc máy. Trong đầu tui, hình ảnh gã máu me đầm đìa nằm dưới bánh xe càng lúc càng rõ nét. Tui cuống cuồng, gọi cho tất cả những thằng bạn của gã mà tui có số phone. Tui gọi về nhà gã, tui gọi...cho bạn gái tui. Trong điện thoại, giọng tui mếu máo, bạn tui phì cười. "Mi làm chi lo lắng rứa, chắc hắn đi đâu đó thôi". Đúng lúc tui sắp bắt xe ôm vào bệnh viện kiếm gã, thằng nỡm xuất hiện, tỉnh khô "Kẹt xe". Tui không hiểu nổi tại sao gã kẹt xe mà không trả lời điện thoại của tui nhưng thấy gã xuất hiện mà không máu me, tui mừng đến nỗi u mê. Tui ngồi lên xe, ôm gã thật chặt, chặt như người ta trói heo vậy. Tui sợ buông ra gã sẽ tan biến mất. Tui biết mình yêu. Chỉ là không biết đã yêu phải một thằng nỡm. Gã có những mối quan hệ tui không biết, gã làm những chuyện tui không hay, gã có một thế giới riêng mà chưa bao giờ tui hình dung ra được. Tui yêu mê muội, yêu mù quáng, yêu lần đầu. Sau lần chia tay mối tình đó, tui đau khổ đến nỗi chắc chắn rằng trong tim tui, giờ bác sĩ mổ ra sẽ thấy có một vết thẹo lớn, to hơn hẳn vết sẹo trên trán của Harry Potter. Tui khóc cạn nước mắt, thề là sẽ không yêu.

Hơn 4 năm rồi, chiều hôm trước cái sự lo lắng đến quắt queo đó lại một lần nữa xuất hiện. Lần này là một thằng nỡm khác. Chậc, thằng nào làm tui lo lắng thằng đó là thằng nỡm. Thằng nỡm này tui tạm gọi là B, để phân biệt với thằng nỡm A bốn năm trước. Lần này gã B nói là sẽ đi dự tiệc với bạn trong công ty. Và hẹn sẽ đón tui lúc 6h chiều. Tui đã chờ, chờ cho đến 9h tối. Nghĩa là 3 tiếng đồng hồ, gấp nhiều lần so với lần trước nhưng tui ko lo lắng, tui đã tập chờ đợi, thói quen đó sẽ tốt cho những ai sắp lấy chồng. 9h. Vẫn chưa thấy gã B xuất hiện. Thôi rồi, hàng ngày báo chí đăng rất nhiều tin. Nào là say rượu giành gái chém chết nhau, nào là "mày nhìn đểu tao, tao xin mày bớt 1 lá gan", nào là trúng gió bỏ mạng giữa đường. Tui rụng rời tay chân, tui đứng ngồi không đặng, tui ứa nước mắt, hận mình không cương quyết khi cho gã đi uống bia bọt. Tui gọi điện thoại. Chết tiệt cái di động, mỗi khi tui cần gọi ai đó y như rằng họ ko nghe máy. Tui ngồi đó, tưởng tượng (Tại sao trí tưởng tượng của tui phong phú vậy, nhất là về đề tài chết chóc). Tui nghĩ lại lần trước, tui bình tĩnh hơn và ngồi chửi rủa không ngớt (trong bụng). Nhất định gã về tui sẽ chia tay, chia tay mãi mãi.

Như đã nói ở trên, tui đã từng thề tui sẽ không yêu nữa. Và như tui đã nói mới nãy, tui sẽ chia tay gã mãi mãi. Nhưng, bạn biết đó, Yêu mà. Khi yêu, đau khổ luôn phải có. Càng yêu càng đau, càng đau, càng yêu. Đó là cái vòng lẩn quẩn muôn thuở mà người đời ai cũng phải nếm trải. Tui ko ngoại lệ. Sau những lúc lo lắng đến thắt lòng đó, tui chợt nhận ra rằng tui đã yêu nhiều lắm. Tui đã yêu một cách chân thành. Còn gì hạnh phúc hơn khi biết mình đang yêu và được yêu! Tui hạnh phúc trong đau đớn. Phía nhà Phật có một câu chuyện như vầy, hơi gớm tí xíu nhưng rất đúng.

Có một người kia bị ghẻ lở đầy mình (chắc kiếp trước làm chuyện ác), những cái mụt ghẻ trên người hắn nhức nhối, đau đớn, khó chịu từng ngày. Hắn rên rỉ, lăn lộn, gào khóc. Hắn nguyền rủa cuộc đời, nguyền rủa tất thảy mọi người, mọi vật. Chửi rủa không xong, hắn cầu xin. Phật hiện ra, ban phước cho hắn. Phật dùng nước cam lồ rửa sạch hết ghẻ lở trên người hắn. Hắn sạch sẽ, mạnh khỏe, thơm tho. Hắn cảm ơn đức Phật rối rít...

Bẵng đi một thời gian sau, một ngày nọ đức Phật nghe tiếng cầu khấn của hắn. Và, tin được không?

Hắn cầu cho ghẻ lở quay lại. Kinh dị quá! Hắn muốn đức Phật hãy trả hết ghẻ lại cho hắn. Đức Phật hỏi tại sao. Hắn trả lời : "Mụt ghẻ trên người con tuy đau nhức, ngứa ngáy nhưng khi con gãi cảm giác rất thích thú sung sướng(đoạn này mô tả có cả máu mủ nữa, tui ko tiện nói kỹ). Từ ngày con không còn ghẻ, con như mất đi niềm vui, con cảm thấy thiếu cái gì, con không chịu được. Xin Phật hãy biến con lại như xưa". Phật dạy rằng: Con người trần tục chỉ biết vui với những cái thú vui như thế đó, không nhận ra được rằng...(Phật dạy nhiều lắm, nhưng tui chỉ nhớ câu chuyện tới đây thôi)

Thú thiệt, nếu tui ví tình yêu như ghẻ lở mọi người sẽ thấy tui sao mà bịnh quá. Nhưng bản thân tui thấy đúng. Khi yêu, bạn đau đớn, vật vã, luôn mong tình yêu đi đi. Nhưng khi không có tình yêu bạn sẽ thấy thiếu đi một phần ý nghĩa của cuộc sống, vết thương sẽ lành, nỗi đau qua rồi, bạn mới cảm nhận được sự ngọt ngào mà tình yêu mang lại.

Vì vậy, tui luôn mong muốn có nó, cái "Tình yêu ghẻ lở" của tui. Tui yêu gã B cho dù bên gã, tui đau khổ, lo lắng, vật vã...Tui vẫn yêu gã. Vì tình yêu là không thể thiếu. Và vì tui là một con người, trần tục.




RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - lanhdien - 27-11-2011

(27-11-2011, 12:41 PM)muahakhongconnang Đã viết: "Lụm từ Blog của Cogaidolong"
Có mấy châm ngôn sống vừa được một số nhà báo rảnh nhảm thông qua trong một buổi họp…

1/SỐNG CHÓ THÌ MỚI GIÀU CÓ.

2/ SỐNG HIỀN LÀNH THÌ TRỜI HÀNH

3/ SỐNG HÈN THÌ ĐƯỢC… THỔI KÈN

4/ SỐNG BẤT LƯƠNG THÌ TRỜI THƯƠNG

5/ SỐNG NHƯ NHÀ GIÁO THÌ CÓ NƯỚC… HÚP CHÁO

6/ SỐNG ĐẸP THÌ ĐƯỢC ĐỐI XỬ NHƯ …CÁI BẸP.


7/ SỐNG TÀN NHẪN THÌ TRÔNG RẤT HẤP DẪN.


8/ SỐNG LÀNG NHÀNG THÌ ĐI TƯỚNG…HAI HÀNG.


9/ SỐNG CÓ TÌNH THÌ CÁI BỤNG…CHÌNH ÌNH


10/ SỐNG LUỒN CÚI THÌ CÁI MẶT RẤT THÚI.


11/ SỐNG KHÙNG THÌ CÓ NGÀY TIÊU TÙNG…

Bổ sung

Sống mà ngông thì thiên hạ đến đông
Sống mà ngạo là phải hay nói xạo
Sống mà hiền nhất định bị làm phiền
Sống mà dữ chắc muốn uống thuốc thử
Sống mà điên là muốn mất hết duyên
Sống mà chảnh chứng tỏ ta rất bảnh
Sống mà điêu có ngày cũng sớm tiêu...he he



RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - Nhược Thủy - 28-11-2011

Phố đêm
Ánh đèn đường vàng vọt
Đôi ba con dơi lao mình tìm mồi
Những mái nhà nhấp nhô loang lổ
Mái hiên giọt sương rơi rụng
Lạnh lùng…
Em, tựa cửa…
Đôi mắt thâm quầng vì đợi
Khẽ đưa tay
Ngắt nỗi nhớ mong
Thả vào gió
Xoay xoay
Anh, nơi đó…
Yên giấc nồng
Bên người đàn bà
Anh gọi
…là vợ
Đời…
…là bể khổ



RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - Nhược Thủy - 29-11-2011

Tham gia TAL đã được mí mùa trăng, lại không có điều kiện đi off với mọi người. Mình thấy buồn kinh khủng. Mình thấy mình nên post hình lên để mọi người tiện biết mặt...
Nhưng mình thấy hơi ngại, vì mình ko được xinh như mọi người....
...chắc phải make up chút xíu...
mọi người coi xong chắc sẽ cười...mình...mất ...thôi...
Mọi người hứa đừng ai cười nhé....NT...xấu hổ 037
Hình chân dung của NT...\d/








Nhược Thủy (Click to View)
Angel


RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - Phụng - 29-11-2011

[Hình: monkey_makeup.jpg]

004

040


RE: Góc nhảm của tui ^ ^ - Nhược Thủy - 29-11-2011

(29-11-2011, 04:07 PM)Phụng Đã viết: [Hình: monkey_makeup.jpg]

004

040

Huhuhu, hem chịu. Huynh P này Bash