Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) - Phiên bản có thể in +- Thi Ẩm Lâu (https://thiamlau.com/forum) +-- Diễn đàn: Tửu Lầu (https://thiamlau.com/forum/forum-5.html) +--- Diễn đàn: Thi Ẩm Lâu (https://thiamlau.com/forum/forum-6.html) +--- Chủ đề: Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (/thread-2171.html) Pages:
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31
32
33
34
35
36
37
38
39
40
41
42
43
44
45
46
47
48
49
50
51
52
53
54
55
56
57
58
59
60
61
62
63
64
65
66
67
68
69
70
71
72
73
74
75
76
77
78
79
80
81
82
83
84
85
86
87
88
89
90
91
92
93
94
95
96
97
98
99
100
101
102
103
104
105
106
107
108
109
110
|
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (8) - Nguyễn Thành Sáng - 02-11-2016 Hồn Lang Trở Về Âm Giới (8)
ĐƯỜNG GẶP HỒN THƯƠNG - Nguyễn Thành Sáng - 03-11-2016 ĐƯỜNG GẶP HỒN THƯƠNG
Trăng không gió để ánh trời ngàn ngạt Gió thiếu trăng bàng bạc cõi âm u Có gió trăng, đêm thu trời thanh mát Dịu không gian, réo rắt tiếng lòng ru! Em trăng sáng! Thiên thu tình bến mộng Anh gió đời! Lồng lộng thổi mây trời Ta gặp nhau đầy vơi tình thơ thắm Toả tin yêu,dòng sống, kéo sầu trôi Nếu thiếu nhau để rồi như héo úa Hoa lá buồn, giàn giụa nỗi sầu ai Cảnh chiều thu đoạn đoài treo khung cửa Một trời buồn, lá đổ, gió heo may! Hồn nương ơi! Tình ai trong tỉnh lặng Đã thấm rồi, kết lắng ở lòng ta Gió thoáng buồn, rít ra từ phương vắng Rồi chuyển mình để lấn áng mây ra! Như ẩn ức tình ta trong vòng đóng Để tương tư, chiếc bóng với quạnh hiu Rồi nắng tàn, chiều chiều nghe khuấy động Tận tấc lòng tiếng vọng một lời yêu! Để hôm nay thật nhiều bao thương nhớ Để bây giờ trăn trở với sầu tơi Để chiều nhìn xa xôi nơi vời vợi Rồi thấy buồn nhức nhối mảnh hồn rơi! Có phải chăng? Một đời sầu tan tác? Ta mất nhau, tan nát mảnh hồn yêu Để ngàn thu tiêu điều, sầu trầm mặc Nỗi nghẹn ngào, héo hắt biết bao nhiêu! Thế mà sao? Thật nhiều bao thương nhớ! Lạc bến chờ để thở với buồn than Để hôm nay! Nắng tàn, chiều dần tối Và bây giờ rũ rượi nỗi niềm mang! Cho mai nầy, trăng vàng trên đỉnh núi Chẳng một mình thui thủi với đêm đen Có gió nhẹ từng đêm dìu dặt thổi Một bến tình phơi phới gió trăng xen! Tình thắm thiết, từng đêm nơi phương ấy Ta nơi đây cũng dậy ánh trăng vương Cảm động thay! Mở đường cho sống mãi Phụ thê tình cảm khái nghĩa yêu đương Nối nhịp cầu kết đường mộng hồn thương Em hiểu chăng! Nàng hỡi ! Hỡi hồn nương? Chỉ còn ai! Sao có được con đường?... Nguyễn Thành Sáng Hồn Lang Trở Về Âm Giới (9) - Nguyễn Thành Sáng - 03-11-2016 Hồn Lang Trở Về Âm Giới (9)
VẪN MÃI TRONG TIM - Nguyễn Thành Sáng - 04-11-2016 VẪN MÃI TRONG TIM
Ta với nàng hẹn nhau từ tiền kiếp Sẽ tái sinh, gặp lại cõi trần ai Để nối lại tình dài duyên dang dỡ Mà đôi ta nặng nợ với yêu đương! Nhưng nàng hỡi! Hồn thương lạc bước đường Nên cách biệt, ngàn phương xa vạn lý Trăng nhuốm buồn, đợi gió về hủ hỉ Bút thơ nầy giờ chỉ đón thi nhân! Sao lạc bước! Để nay phải bâng khuâng! Để cảm xúc, trào dâng nguồn nhung nhớ Biển mênh mông từ xa xưa muôn thuở Thiếu sóng cồn, than thở cảnh chiều thu! Hồn thương ơi! Cõi lòng ta ấp ủ Một nỗi buồn liễu rủ vắng xa ai! Để từng đêm nhơ nhớ với u hoài Nghe vương vấn tình dài nơi bến mộng! Hỡi gió trăng! Hỡi khung trời lồng lộng! Một cuộc tình thơ mộng phải xa xôi Để hằng đêm nghe trăn trở lòng tôi! Mượn cánh gió tìm nơi hồn gặp gỡ! Em sẽ buồn, đêm về anh không tới Anh sẽ sầu vời vợi nhớ hồn thương Đêm tỉnh mịch phủ trải trọn bước đường Hoa lá rủ, đêm sương buồn lặng lẽ!... Ta chợt tỉnh, thấy lòng mình mạnh mẽ! Cớ sao buồn, quạnh quẽ với đêm sâu! Chẳng ra đi tìm bạn lại âu sầu! Lại than thở một câu tình xa cách! Kéo gió mây! Trở về ta hồn quách! Rồi lẹ làng một mạch gặp người thương Rực hăng say trên khung rộng bước đường Để gặp gỡ hồn thương nơi phương ấy! Nàng kia rồi! Đã chờ ta! Và thấy Hai mảnh hồn phơi phới với tình thơ Nàng ơi! Bù cho em phải chơ vơ Trọn nồng cháy nhiều giờ trong bể ái! Để xa nhau năm tháng với u hoài Luôn tưởng nhớ đêm dài ta yêu dấu Thuyền dẫu xa tận cõi ở nơi đâu Nhưng vẫn mãi nằm sâu trong biển lớn Xa cách trở! Mãi luôn là lởn vởn!... Nguyễn Thành Sáng Hồn Lang Trở Về Âm Giới (10) - Nguyễn Thành Sáng - 04-11-2016 Hồn Lang Trở Về Âm Giới (10)
SÁNG THU..... - Nguyễn Thành Sáng - 05-11-2016 SÁNG THU.....
Mãi nghĩ về thu mãi thẫn thờ Cho đêm mộng mị, nỗi chơ vơ Bóng thu ảm đạm gây sầu nhớ Hồn gió đìu hiu kéo vọng chờ Lặng lẽ, ngọt ngào ai gói thơ Âm thầm, thắm thiết kẻ trồng mơ Ghịt mây cho sáng vầng trăng tỏ Lóng lánh trời thu, khoả ánh mờ! Nguyễn Thành Sáng Hồn Lang Trở Về Âm Giới (11) - Nguyễn Thành Sáng - 05-11-2016 Hồn Lang Trở Về Âm Giới (11)
Ma Lang buồn bã thả lần chân Ngoảnh mặt nhìn quanh khắp mọi hàng Cả khối thâm tình giăng phủ kín Tái hồn, thắt ruột, héo tâm can! Duỗi bước mà lòng không muốn bước Dạ sầu, khắc khoải bó ngàn thương Từng hồi da diết, rơi sầu lệ Tận đỉnh chơi vơi khảy đoạn trường Ngoài kia ưng ửng ánh trời đông Thôi thúc âm dương sớm vượt đồng Bịn rịn níu ghì, ôi! phải chịu Ngàn năm ly biệt một dòng sông Thế rồi vụt lướt thẳng về xa Dần nhỏ sau lưng ảnh bóng nhà Tìm đến nghĩa trang bầu lạnh giá Chờ khuya viếng mộ mẹ cùng cha!… Giữa tán rậm xanh cuốn nhỏ hồn Thu hình trầm mặc ngắm hoàng hôn Hắt hiu, trống vắng trùm thân phận Dờ dật, bâng khuâng, loé chập chờn Tia tím loang dần theo trái tim Rúm co, thắt thẻo, lặng nằm im Mơ màng, khép lại, trôi đi mãi Thoảng nhẹ đong đưa, chậm chậm chìm… Lang ơi! Tỉnh dậy hỡi Lang ơi! Lặn lội tìm anh mấy tháng trời U ám, trăng vàng rơi khuất núi Giờ đây gặp lại mảnh tình tôi!... Hồn Lang mơ gặp lại hồn Nương… 18/7/2016 Nguyễn Thành Sáng CHỐN CŨ CÒN ĐÂU - Nguyễn Thành Sáng - 06-11-2016 CHỐN CŨ CÒN ĐÂU
Chân bước nhẹ nhàng qua lối cũ Lòng nghe rười rượi cảnh chiều thu Năm xưa xanh mướt hai bờ trái Nay vắng, hoang tàn một cõi u! Bên kia thuở ấy có con đò Lữ khách dập dìu qua đó đây Cặp bến hàng me trăm trái đổ Những chiều gió thoảng lá rơi bay Một chiếc cầu tre ngang đoạn kinh Người qua chầm chậm lắc rung rinh Kế bên chim đậu trên cành trúc Cất tiếng líu lo réo bạn tình Con đường đất phẳng dẫn về làng Đắp thẳng hai bờ dãy chiếu xanh Lúa chín ửng vàng phơi ánh biển Trên trời lằn trắng giũ bay nhanh… Giờ đây tất cả đã trôi dòng Phủ cảnh tịt mờ giá lạnh đông Kỷ niệm kéo về, chân khựng gót Nỗi buồn lan nhẹ trước khô đồng! Cuộc sống chuyển mình hay lụn tắt Mà sao vàng võ, biến hoang sơ Khiến cho thao thức, ngân lời nhớ Vọng bóng hồn xưa, nỗi thẫn thờ Tôi bước chân đi, ngoảnh lại nhìn Nghe niềm thổn thức, nhớ trăng xinh Trời nay thu chết hình xưa cũ Lạc lõng, chơi vơi một chữ tình! Nguyễn Thành Sáng Hồn Lang Trở Về Âm Giới (12) - Nguyễn Thành Sáng - 06-11-2016 Hồn Lang Trở Về Âm Giới (12)
“Hồn Lang mơ gặp Hồn Nương” Tiếng gọi tình yêu!... Tiếng gọi tình yêu!... Bất ngờ ánh chớp xé màn đen Trí tuệ khai thông, rực sáng đèn Tỉnh giấc thu trầm trôi lạc lõng Giựt mình! Ai đó?... Thót con tim! Hồn Nương! Hồn Nương!...Hồn Nương đây mà!... Đã mấy trăng rồi phủ xám mây Bàn tay thôi nắm lấy bàn tay Ta đi, gửi lại bầu âm cảnh Bóng bạn tình chung, tủi tháng ngày… Chàng ơi! Buồn bã biết bao nhiêu Rũ sáng, khô trưa, thắt thẻo chiều Đêm đến mịt mùng, ôm giá lạnh Tái tê, khắc khoải, nỗi đìu hiu Mắt sầu dõi hướng vào xa vợi Mòn mỏi trông anh trở gót về Cứ mãi đợi chờ sao chẳng thấy Tím lòng, giục thúc thiếp ra đi! Tìm thương khắp nẻo chốn trần gian Chiếc bóng, chơ vơ, nhỏ lệ hàng Khát vọng ngập tràn lên khát vọng Muôn cầu, vạn khấn gặp Hồn Lang… Đừng đau, đừng khóc nữa Nương ơi! Héo hắt từ nay đã hết rồi Thuyền sẽ quay về nơi bến mộng Ngàn năm neo đậu mãi đây thôi Hãy lại gần anh, thật sát anh Để bờ môi nhớ mím long lanh Đọng vành, sóng biếc chiều thu vợi Hút cạn sầu sương ướt đẫm cành… 19/7/2016 Nguyễn Thành Sáng HỠI TÌNH TA - Nguyễn Thành Sáng - 07-11-2016 HỠI TÌNH TA
Em ơi! Anh cũng thấm men say Dưới ánh khuya mờ giọt nhớ ai Tiếng của con tim khe khẽ nói Ơi buồn! chợt vắng bạn đêm nay! Biết phút giây nầy, nơi chốn ấy Có người dõi mắt hướng về xa Nỗi niềm vương vấn, sầu thao thức Quạnh quẽ, hồn tình lóng lánh ra Vò võ một mình, em thả mộng Ngoài trời gió rít, hạt mưa bay Bên khung một góc, em ngồi đó Kéo sợi tơ lòng buộc đó đây! Em trầm, em đọc những dòng thơ Dào dạt tâm hồn đến cõi mơ Rồi nhớ hôm nào đan kết mộng Hồn thương trải cánh dưới trăng trơ... Anh cuốn tâm tình ra trước sân Con tim cảm thấy gợn lăn tăn Phải chăng lưu luyến, bao lời ái Chợt bỗng, đêm nay rớt thượng tầng Đưa tay níu lại áng mây trôi Gửi đến hồn thương, mộng của tôi Một áng thơ lòng chưa ráo mực Trải vào trong đó mấy vần ơi! Dẫu cho giá lạnh với mưa sa Hoặc những chiều thu nhỏ lệ tà Vẫn chiếc thuyền duyên trên sóng nước Nhẹ nhàng mãi lướt với hồn ta! Nguyễn Thành Sáng |