Thi Ẩm Lâu
Topic gửi Link Thơ đề cử - Phiên bản có thể in

+- Thi Ẩm Lâu (https://thiamlau.com/forum)
+-- Diễn đàn: Tửu Lầu (https://thiamlau.com/forum/forum-5.html)
+--- Diễn đàn: Trà Dư Tửu Hậu (https://thiamlau.com/forum/forum-8.html)
+--- Chủ đề: Topic gửi Link Thơ đề cử (/thread-1628.html)

Pages: 1 2 3 4 5 6 7


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - hvn - 08-09-2013

1. Cùng Em ngủ lại giữa miền động hoa

Tôi cóc biết Phạm Thiên Thư và không quan tâm đến Phạm Duy trước khi đọc bài thơ này. Thành thử giờ nghe Ánh Tuyết hát "Đưa em tìm động hoa vàng" là tôi nghĩ đến anh và cái concept về "động hoa vàng".

Non vàng nở cánh mai rừng
Em cài lên tóc hóa bừng dáng tiên
Tôi say trong giọng Em hiền
Trăm năm ngủ lại giữa miền động hoa


Dạo mới đọc, tôi cảm thấy bài thơ mang hơi huớng một thứ ngôn ngữ của chốn bồng lai.

2. Thiên hương

Tác giả của bài thơ này là người viết nhiều và luôn có những sáng tạo trong ngôn ngữ thơ, nhưng “Thiên hương” để lại ấn tượng sâu sắc nhất ngay từ khi tôi đọc nó. Giai đoạn này hình như tác giả bắt đầu chịu ảnh hưởng của thơ Đinh Hùng. Đã có chút gì đó ma mị trong thơ anh. Nhưng tôi gặt hái vẻ đẹp của nó. Thỉnh thoảng tôi vẫn thích lẩm nhẩm lại một đoạn, khi nhìn thấy một cô gái đẹp ngang qua big green

Mướp hồn mơ xao động biển trần ai
Xanh màu mộng gót sen đài êm ái


3. Lẽ

Tôi thấy. Tôi hiểu. Tôi nhớ. Tôi cóc biết uống rượu nhưng đọc bài này thực rất muốn uống với cụ cho say!

4. Hỏi rằng: Trăng có nguyên màu thanh tân

Tôi không hề chú tâm đến tác giả cho đến khi đọc bài thơ này, một tác phẩm xuất sắc của dòng thơ lục bát cổ điển.

Bao giờ mới gọi: thiên thu
Cho trăng chở mộng tương tư về tìm


5. Không đề (Sào Phủ)

Có thể gọi là tuyệt bút trong một phút xuất thần. Đọc mà ngỡ mình trôi bềnh bồng trên sông Ngân, giữa một cảnh đêm huyền diệu, thoát tục.

Ô hay ta say
Ta say
Chèo ra sông ngân giặt lụa
Yếm đào tiên nga cười ngây


6. Buông 3

Tôi rất phân vân giữa bài này và bài "Ở chốn nhân gian", một bài thơ cho tôi thấy phía bên kia tâm hồn tác giả. Sau cùng tôi chọn đề cử "Buông" vì nó vừa có vẻ đẹp yêu kiều mềm mại của một đóa hoa lan vừa có nét an nhiên và sức mạnh hồi sinh của Đạo. Sau cùng, đối với thơ, có lẽ tôi vẫn ủng hộ khuynh hướng lãng mạn hơn là chủ nghĩa hiện thực, đặc biệt là chủ nghĩa hiện thực phê phán.

Sân người nở đóa an nhiên
Một làn sương mỏng qua miền phù vân


7. Nỗi nhớ mùa thu

Bài này phải được đọc lên khẽ khẽ, và nhỏ dần về cuối, rồi phải lặng im một hồi lâu để mặc cho nỗi nhớ thấm đẫm tâm hồn... Như thế bạn mới đồng điệu được với tác giả.

Anh phủi bụi thời gian
Tìm về
Tìm về ngày nắng ấm
Chỉ bởi mùa thu.
Mùa nắng ấm
Ấm...
Ấm ngọt tựa môi em…
Riêng em...


8. Cô lái đò sông Hương

Tôi đã mấy lần lang thang bên sông Hương với bài thơ này để tìm kiếm một giai điệu tương xứng với nó. Nhưng chưa thành công! Đâm ra cứ cảm thấy mắc nợ anh. Đâm ra cứ nhớ mãi bài thơ này.

Mấy mùa gió lạnh lướt qua sông,
Hoa cải vàng hoe trổ khắp đồng,
Cô lái nghe chừng mong mong lắm,
Tiếng gọi đò ơi, khách sang sông.


9. Khóc chó

Nhắc đến anh, tôi chỉ nhớ được mỗi tác phẩm này, và nhớ mãi! Mặc dù trong bài anh không nói con chó màu gì nhưng tôi hình dung nó màu đen, nhanh nhảu linh hoạt. Tôi thấy nó như một bóng mờ ngoài sân, và anh ngồi lặng thinh bên thềm nắng nhạt. Những động tác vô thanh vô tức của con chó ở ngay trước mắt anh, mà anh không thấy được. Nó cũng rất buồn và sợ hãi.

10. Gọi tên mùa yêu cũ

Xin các nhà thơ nữ tha lỗi, với riêng tôi thì cháu gái tôi đúng là Nữ Hoàng thơ tình! Sau khi phổ nhạc cho bài thơ này, tôi đã thử thêm với 2 tác phẩm khác của cháu nó, nhưng bất lực. Chỉ thấy mình như đã già thêm 20 tuổi! Con nít bây giờ giỏi thật sad

Thôi đừng gọi tên lần nữa
Nghìn năm đá núi hao mòn


11. Sỏi đá

Điều kỳ quặc là tôi có cảm giác cô ta viết ở một tâm thế rất siêu thực. Có cái gì đó không hợp lý, không phản ánh đúng thực tại khách quan. Nhưng chúng lại được bảo vệ bởi những phép tắc biện chứng của tâm hồn. Tôi không cách gì phản đối.

Em làm viên cuội nhỏ
Giữa dốc tình chênh vênh
Anh đi tìm đỏ mắt
Chốn non cao thác ghềnh


12. Cổ tích ngủ quên

Nhưng đôi khi cô nàng như bé lại, như đã vụt chạy trốn vào trong tuổi nhỏ, không ai có thể tìm thấy được nữa. Vanessa!, tôi gọi thầm như thế! Khi đọc bài này, tôi cứ tưởng tên cô là Vanessa và thực tại chỉ là một câu chuyện của anh em nhà Grimm.

Có cuộc tình đi hoang
Lạc khu vườn hoa mộng...



RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - Ngạo - 08-09-2013

Những bài cụ H đề cử đó ai cãi được là nó dở..Nói thế chả phải vì có phần em ở trỏng laughing


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - lanhdien - 08-09-2013

1 - Bài thơ là một nỗi cô đơn của một kẻ sĩ. Một nỗi buồn man mác bật lên thành lời, từng tiếng, từng tiếng âm thanh chạm vào nhau nghe thấm đẫm cái dư vị đơn côi, một nỗi buồn tưởng nhẹ tênh mà xuyên phá cả không gian. Cái hay của bài thơ này là không quá buồn để trở thành ủy mị, vừa đủ khiến người đọc tưởng tượng mình dường như đang chạm vào, đang thấy mình trong đó. Một nỗi buồn mang dáng dấp tao nhân.

"Mời em
ghé lại nơi này
Gót hoa một dấu
Vạn ngày lưu hương."


Câu thơ đẹp như một bông hoa, có phảng phất cái gọi là " Gọi em là đóa hoa sầu" của Phạm Thiên Thư đủ để đưa người đọc đến một nơi nào thoát vùng tục lụy, khiến người ta phải xoay trở kiếm tìm hoài ngỡ đã bắt gặp rồi lại mất hút. Vì thế nên chăng câu thơ cứ đọng hoài trong tâm thức người nghe?

Mời em

2 - Mỗi lần tôi đọc bài thơ này là mỗi lần có cảm xúc khác nhau. Bỏ qua những cái gì gọi là địa danh thì còn lại là toàn bộ một cảm xúc vừa thương vừa giận. Có trách hờn và tha thứ đan xen. Nhưng hơn hết vẫn là đôi mắt. Đôi mắt vừa chực khóc lại vừa hồn nhiên ngây thơ. Thoáng xa xăm và hiện hữu khiến người khác muốn trách cũng không được và thương chẳng biết làm sao để thương. Vì thế nên chăng tác giả chỉ còn biết diễn tả nó bằng hai từ " Hư vô"

"Ta nghe hồn rời rã
Mắt em chừ hư vô."


Và khi tôi hiểu được cái đôi mắt hư vô kia là cùng lúc vừa cảm nhận được cái phút giây này:

Không không không thương giận!
Thương ai? Và giận ai?
Cà phê chiều Cố Quận
Lời tan như sương rơi.


Một bài thơ 5 chữ nhẹ nhàng nhưng rất đầy cảm xúc.

Cà phê chiều cố quận


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - hvn - 08-09-2013

(08-09-2013, 03:27 PM)Ngạo Đã viết: Những bài cụ H đề cử đó ai cãi được là nó dở..Nói thế chả phải vì có phần em ở trỏng laughing

Tui đề cử bài của cụ chưa hẳn là tui thích cái xì tai của cụ big green

@cụ Lãnh : tạ cụ giới thiệu cho hai bài thơ hay.


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - 1t2u3a4n - 09-09-2013

Linfie là một người hài hước, hóm hỉnh. "Nhất Thi ẩm", không bàn cãi, đã trở thành một tác phẩm thuộc hàng kinh điển trong 4r chúng ta. Tuy nhiên, hôm nay tôi muốn nói đến thơ trữ tình của anh.

Linfie có giọng điệu rất nhẹ nhàng. Những câu thơ đọc lên nghe thật bình dị, gần gũi như chính cuộc sống mỗi người đều có. Chính vì vậy, mỗi bài thơ đều dễ dàng đi vào lòng độc giả và để lại những dư âm dịu ngọt dù buồn dù vui.


Hôm nay trống vắng trong lòng
Lật trang thư cũ, những dòng xa xưa


Hai câu thơ cứ tự nhiên như một lời tâm tình vậy. Nhưng trong mỗi góc kín đáo của hồn người, ai lại không tưởng như đó chính là tiếng lòng của chính ta? Những nỗi niềm sâu kín đang khép chặt nơi nào đó, linfie gọi tên và tôi tin các cánh cửa sẽ từ từ khai mở.

Cũng tự nhiên như thế, tôi chỉ còn nhận thấy một tấm chân tình sâu sắc mở ra ở những những tiếng lòng dưới đây:

Phải chi tay với qua trời
Hứng cho em giọt mưa rơi xứ này


Tôi thường gặp trong thơ anh những rung cảm ngay từ lần đọc đầu tiên. Có lẽ bởi sự giản dị và bao dung của một người từng trải, Linfie đã đưa vào thơ những nét tinh tế ở cả những điều thường thấy nhất:

Sông còn bên lở bên bồi...
Người xa, xa mãi, một đời biệt ly...

Chiều nhìn mưa xuống bên ni
Nhớ nhau, chẳng để làm chi nữa rồi…

Xin giới thiệu 2 bài thơ: Thư xưaMưa.


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - lanhdien - 09-09-2013

Ở người này nếu nói về số lượng bài thơ thì y rất nhiều và tôi chưa có thời gian để đào sâu. Nhưng hôm qua tình cờ bắt gặp cái cảm xúc này thì tôi nhất định phải đề cử.

Đây là một bài thơ 5 chữ thông thường nhưng phải thừa nhận nó có nhiều nét rất đặc biệt và đáng để chúng ta lưu ý:

1 - Đây một cảm nhận qua cách nhìn của một người đã trưởng thành nhìn về lại thuở hoa niên. Nó không còn là sự bồng bột nhất thời mà thay vào đó là một sự chắt lọc tinh tế giữa ký ức và hiện tại, mà hơn hết là thẩm thấu được nét cười trên từng khuôn mặt cũ giờ bất ngờ gặp lại sau bao năm xa cách.

2 - Ba khổ thơ giữa là ba cách nhìn nhận về nụ cười ở ba trạng thái khác nhau. Có sự đăm chiêu, gượng gạo của bạn, có sự chua xót của bản thân. Nhưng vượt lên hết vẫn là câu này:

Người ra đi viễn xứ
Nụ cười len nét khô


Nụ cười len nét khô là một câu rất hay, nói đúng hơn là một câu quá hay để diễn tả một nụ cười một cách xuất sắc. Một nụ cười bị bào mòn theo thời gian, có một chút gì đó tươi sáng len lén lóe lên rồi bất ngờ vụt tắt. Vừa kịp khép lại để không còn nghe tiếng giòn tan như mong đợi. Tôi tự hỏi một tiếng cười khó như thế mà sao tác giả có thể diễn tả một cách quá rõ ràng chỉ với ba từ? Vậy có xứng đáng không? có tài tình không?

Lá thư ngày cũ


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - Ngạo - 09-09-2013

Tạm

Ngạo để cử bài thơ này..Đọc đi đọc lại cứ cảm nhận nỗi đau khắc khoải ..nỗi đau theo dòng chảy thời gian mãi không dừng..

Nào người có lạ đâu chẳng qua em không thích ..chính xác là em ghen với những hương lạ theo bám anh khi anh đến với em..

Thấm đẫm nỗi đau một mối duyên hờ ..Thương sao phận gái long đong.

Ân ái mặn… nghe bờ môi có nhạt?
Khi mảnh hồn hai nửa chẳng vừa đôi
Vay chốc lát ghép bừa lên tạm bợ
Nép vào nhau.. quen đủ để bồi hồi?


Chưa hết đau lại càng thêm đau ..đau bỏng rát

Đêm cuối nhặt xuân thời qua mấy ngõ
Tháng năm dài rơi vụn xót lòng tay
Cau úa trái bên thềm duyên khách trọ
Khóc trầu phai chân thật giữa đời này...


Đọc xong khóc trong lòng sưng cả mắt ..!!


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - Ngạo - 09-09-2013

Về Thôi

4 câu lục bát tưởng chừng giản đơn nhưng tác giả bẻ thật khéo và khéo ngay cả cách dụng từ.

Bài thơ làm cho tôi cảm thụ sâu hơn nỗi lòng người con gái đơn độc giữa trời đất ..lầm lũi đi về ..nén thương đau lại mà đi..hic..chỉ 4 câu mà lột tả tất thảy những đa mang


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - Ngạo - 09-09-2013

Cảm nhận tột cùng của nỗi đau là một nỗi đau khác .Khi người còn sống thì bù đắp còn được mất rồi thì còn gì nữa mà trao em đây..Thôi thì đành vọng em bằng bài thơ thay hương khói.


Tác giả thì thào tâm tình với mộ bia nghe tưởng chừng bi ai quá ..thế rồi vĩnh viễn riêng em một góc linh hồn. Một phần mộ mãi mãi đeo dính anh và nó là mối tình bất tử ..

Tặng Người Đã Khuất
( tiêu đề Ngạo đặt)


Em một phút hóa thành mộng ảo
Ta dài tay chẳng giữ được linh hồn
Tình chúng ta phút chốc phải đem chôn
Ngày hạnh phúc lặng yên nằm dưới mộ

Em xa ngái phải chăng là phận số
Hay trời kia ghen tức với tình mình
Hay đất kia hận hạnh phúc lung linh
Mà ta đã cùng em từng xây dựng

Hồn phút chốc thành nghĩa trang lạnh cứng
Hương tâm can cháy hết cháy lụi tàn
Xuân vẫn về Hạ vẫn đến miên mang
Đông vẫn lạnh và thu còn thơ mộng

Ta cô đọc giữa đất trời cao rộng
Một phần hồn chôn chặt để khói hương
Để trông mong giữa muôn mặt đời thường
Em có chỗ để về trong giấc mộng

Em đã mất còn riêng ta vẫn sống
Để ngày đêm đốt chữ thả lên trời
Thơ hóa thành hương khói giữa chơi vơi
Lòng trống rỗng chứa tro tàn tình động

Ta vẫn sống giữa đất trời lồng lộng
Bởi lời em trước lúc mất dặn dò
Nhưng tận đáy lòng vẫn âm ỷ tàn tro
Tình đã chết cháy hoài chưa chịu tắt

Ta vẫn sống và hong khô nước mắt
Để yêu thương để nên vợ thành chồng
Nhưng một phần hồn vĩnh viễn đã trống không
Em đã mất không thể nào lấp nữa.


thangdiennhat


RE: Topic gửi Like Thơ đề cử - Agift - 09-09-2013

http://thiamlau.com/forum/thread-488.html

Tù Và Ca.

Đêm đêm ngồi tựa song hoa,
Tay ai lựa khúc Tù Và Nam Xương.
Vì đâu cách trở đôi phương,
Con thuyền đậu bến sông Tương đợi chờ.
Hoa trôi nước chảy hững hờ,
Trăng khuya một dải lạnh ngơ trướng hồng.
Người đi đem nỗi sương mong,
Người về chôn giấu nỗi lòng tàn phai.
Người đi bể rộng sông dài,
Người về ôm nhánh tóc mai bạc màu.
Người đi gió cả sóng sâu,
Người về đếm mộng nhụa nhầu thời gian.
Tình người đắp đổi bao lần ?
Tình này sao mãi nghìn xuân nhỡ nhàng.
Tù Và thổi khúc thương mang,
Ngoài hiên mưa đổ bẽ bàng một cơn.

(chopmat)