07-04-2011, 02:10 PM
Day dứt lòng riêng mang
Những dư âm ngọt đắng
Xuân qua hè oi nắng
Chẳng sưởi được cõi lòng
Chia tay em tàn đông
Đến nay dường vẫn lạnh
Mười năm xưa gió tạnh
Rét run ta vẫn còn
Hơi ấm nào em hôn
Trên vai nào em dựa
Cái ôm nào ta tựa
Nghe Noel chậm về
Mười năm ta tái tê
Khỏa đi vùng nhớ buốt
Men say ta cố chuốc
Có làm mình được quên???!!!
Ôi, vang hoài cái tên
Trong tim ta thổn thức
Mười năm đời xuôi ngược
Tưởng quên, sao nhớ hoài?!
Sông đời còn nguôi ngoai
Quên dần khe nước cội
Ta riêng mình nông nổi
Ôm tận cùng vết đau
Nhớ gì ta yêu nhau
Khi chín mười năm lẻ
Hai người hai lối rẽ
Sao một phía vẫn chờ?
Biết là chẳng bao giờ
Chẳng bao giờ đâu nữa
Sông đời đâu dừng lại
Trên một bến đôi lần...
Những dư âm ngọt đắng
Xuân qua hè oi nắng
Chẳng sưởi được cõi lòng
Chia tay em tàn đông
Đến nay dường vẫn lạnh
Mười năm xưa gió tạnh
Rét run ta vẫn còn
Hơi ấm nào em hôn
Trên vai nào em dựa
Cái ôm nào ta tựa
Nghe Noel chậm về
Mười năm ta tái tê
Khỏa đi vùng nhớ buốt
Men say ta cố chuốc
Có làm mình được quên???!!!
Ôi, vang hoài cái tên
Trong tim ta thổn thức
Mười năm đời xuôi ngược
Tưởng quên, sao nhớ hoài?!
Sông đời còn nguôi ngoai
Quên dần khe nước cội
Ta riêng mình nông nổi
Ôm tận cùng vết đau
Nhớ gì ta yêu nhau
Khi chín mười năm lẻ
Hai người hai lối rẽ
Sao một phía vẫn chờ?
Biết là chẳng bao giờ
Chẳng bao giờ đâu nữa
Sông đời đâu dừng lại
Trên một bến đôi lần...