Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Cõi Nhiên :))
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Mới tìm thấy bài ngụ ngôn trong di cảo của cụ Nhiên, ý nghĩa chả kém ngụ ngôn của cụ Ten bên Pháp, tớ post lên đây cho vui laughinglaughinglaughing


Ngựa đực ngựa cái

Trăm năm trong cõi người ta
Chữ đực chữ cái khéo là sánh vai
Làng kia có bác rất oai
Nuôi một vợ béo, với hai ngựa gầy
Sớm chiều ngựa đực đi cày
Còn cô ngựa cái suốt ngày lăng nhăng

Một đêm ngựa cái bảo rằng :
- Anh ơi làm tý... pằng pằng chịu không ?
Ngựa đực nghe nói động lòng
Cái đầu lúc lắc nhưng hông làm gì !
- Nàng ơi, dụ dỗ mà chi !
Anh phải giữ sức mai đi kéo cày.
Ngựa cái tức quá chửi ngay
- Anh ngu, mới chịu suốt ngày lao lung
Hơi đâu cày kéo ngoài đồng
Cứ như em đứng phơi mông khỏe người !
Ngựa đực nghe nói xuôi xuôi
- Ừ, em có lý, ta thời ô-kê !


Hôm sau gió lạnh tràn về
Nghe bà chủ gọi : - Dậy đê anh già !
Lão nông nhăn nhó bước ra
Ăn miếng cơm nguội với cà muối dưa
Đầu vườn có cái máy cưa
Bên hiên có một cây dừa cao cao
Mần xong mấy điếu thuốc lào
Bác ta đứng dậy đi vào nhà kho
Rồi mang cái cuốc to to
Mở toang chuồng ngựa miệng hô "Lên đường !"
Nói rồi giật mạnh dây cương
Ngựa đực đứng ở cửa chuồng đếch đi
Ngựa cái thấy thế cười khì :
- Đá cho nó phát làm gì được nhau !
Bác già chợt thấy đau đau
Thì ra con ngựa đá sau trúng mồm

Đìu hiu một ngọn gió nồm
Trên sông sương phủ, bên cồn lá bay
Ngày nào tay nắm bàn tay
Thương nhau chi để giờ đây phụ tình
Lão nông giận dỗi lặng thinh
Quyết đem ngựa cái làm thành con trâu (?)
Yêu thương bất khả cưỡng cầu
Tình duyên đã lỡ ai sầu hơn ai ?
Ngày xuân nay vẫn còn dài
Thôi mày hãy cố trổ tài ta xem...

Ruộng khô đất cứng đá chen
Khổ cho ngựa cái chưa quen kéo cày
Đau là đây ! Xót là đây !
Biết chăng anh hỡi, thân này bỏ đi
Nổi danh tài sắc một thì
Giờ đi làm ruộng còn chi là đời !


Chuyện xưa kể lại ngậm ngùi
Lệ rơi lã chã, môi cười tái tê
Hồng trần một cõi u mê
Chẳng phân hơn thiệt trách gì số xui
Cha chung có đứa khóc rồi
Thì cho nó khóc mình ngồi mình xem

Cảo thơm lần giở trước đèn
Đọc xong hãy nhớ thanks liền cho tui!


Truyện ngụ ngôn Đã viết:Hai Con Ngựa
Ngựa Cái ngày đêm không làm lụng gì hết và chỉ tha thẩn trên cánh đồng, còn Ngựa Đực đêm đêm mới được thả đi ăn, ban ngày phải cày đất. Thấy vậy Ngựa Cái mới bảo Ngựa Đực:

- Anh việc gì phải kéo cày? Giá tôi ở địa vị anh thì tôi không có chịu. Chủ mà lấy roi quật tôi, tôi sẽ tung vó đá lại.

Sang ngày hôm sau, Ngựa Đực bèn nghe lời Ngựa Cái. Bác nông dân thấy Ngựa Đực trở nên ương bướng, bèn đóng Ngựa Cái vào vai cày.

Xúi giục kẻ khác làm bậy trước tiên làm hại chính mình.

http://diendan.zing.vn/volam/showthread....3789941244
Rằng xưa có cá và rùa
Sống dưới hồ nước vui đùa thảnh thơi
Rồi rùa lên đất dạo chơi
Trở về gặp cá vài lời tỏ phân:
“Đất tôi gặp cứng khô cằn.”
Cá nghe nói thế vạn phần ngạc kinh.
“Ta làm sao có thể tin
Bùn đất kia lại thành hình khô khan?”
Thế rồi cá hỏi một tràng:
“Đất khô ẩm ướt hay chăng hỡi rùa?
Đất khô mát mẻ êm đưa?
Đất khô trong suốt để lùa sáng qua?
Đất khô mềm mại la đà?
Thành dòng tuông chảy để mà cá bơi?"
“Không” – rùa đáp lại từng lời
Cá vẫn gặng hỏi không ngơi bực mình:
“Đất khô có nổi sóng kình
Rồi tan thành bọt phiêu linh giữa dòng?”
Thành tâm rùa đáp rằng : “Không”
Cá bèn cười lớn, cõi lòng hân hoan:
“Đất khô tôi nói chẳng oan
Không có gì hết rõ ràng hư vô.”

Than ôi những kẻ hồ đồ
Như con cá nọ dưới hồ ngóng lên
Làm sao biết được đất liền?
Làm sao ngửi được hương liên ngạt ngào?

Trích dẫn:Rùa và cá
Thuở xưa có con cá sống dưới hồ nước cùng với con rùa. Một hôm rùa dạo chơi trên mặt đất trở về, gặp cá liền kể:

- Mấy hôm rày tôi đi một vòng trên đất khô.
- Đất khô à, cá lấy làm ngạc nhiên. Bạn nói đất khô, vậy đất khô là gì? Đất mà làm sao khô được? Tôi chưa khi nào thấy bùn đất mà khô cả.
Bẩm tánh ôn hòa, rùa nhỏ nhẹ đáp:
- Bạn nghĩ như vậy cũng tốt. Nhưng kỳ thực, những nơi mà tôi đi qua mấy hôm rày là mặt đất khô khan.
- Này bạn rùa, bạn nói rõ lại coi. Đất khô mà bạn nói ra làm sao, giống như cái gì? Nó có ẩm ướt không?
- Không.
- Đất khô có mát mẻ, êm dịu và dễ chịu không?
- Không.
- Đất khô có trong suốt và ánh sáng có rọi xuyên qua được không?
- Không.
- Đất khô có mềm mại để mình bơi lội trong ấy không?
- Không.
- Đất có di chuyển và trôi chảy thành dòng không?
- Không.
Cá rất bực mình với loạt trả lời không, không của rùa nhưng vẫn gặng hỏi.
- Đất có nổi sóng và tan ra thành bọt không?
- Không. Rùa thành thật trả lời.
Cá bỗng nhiên cười lớn, lộ vẻ hân hoan của người thắng cuộc.
- Tôi đã bảo rằng đất khô của bạn chỉ là hư vô, không có gì hết. Tôi hỏi và bạn đã xác nhận rằng đất khô là không. Không phải là gì hết thì là hư vô chứ còn gì.
- Được, rùa đáp, tốt lắm. Này bạn cá, nếu bạn quả quyết rằng đất khô là hư vô, không có gì hết thì cứ tiếp tục nghĩ như thế. Thực ra, ai đã biết nước và đất liền rồi thì chắc chắn sẽ chê bạn là con cá dại dột, vì quả quyết rằng những gì mà mình không biết là hư vô, là không có gì hết.

(Theo Truyện cổ Phật giáo)
Về khổ thơ cuối :

Trích dẫn:Than ôi những kẻ hồ đồ
Như con cá nọ dưới hồ ngóng lên
Làm sao biết được đất liền?
Làm sao ngửi được hương liên ngạt ngào?

Nhiên tôi mạn phép sửa lại thế này cho mượt mà laughinglaughing

Than ôi những kẻ hồ đồ
Như con cá nọ dưới hồ ngóng lên
Ô hô chỗ cứng chỗ mềm
Cứ mò ở dưới biết trên có gì laughing
Cõi Nhiên thay thế cõi Nhai
(02-04-2011, 09:33 PM)thangdiennhat Đã viết: [ -> ]Cõi Nhiên thay thế cõi Nhai

Từ nay bỗng thấy thiên thai cõi tình ...

hee hee