Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: landahuong
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2
Yêu anh yêu đến dại khờ
Cớ sao người nỡ vội vàng bước đi
Lệ buồn ướt đẫm hàng mi
Đường ai nấy bước... ân tình vỡ đôi
Lâu rồi không gặp nhóc
Vừa vào đã thơ rồi
Xem xong huynh định chọc
Sợ khóc nhè nên thôi!
Lâu rồi không gặp nhóc

Vừa vào đã thơ rồi

Xem xong anh muốn chọc

Sợ khóc nhè nên thôi!

....
xin hết
Ta thời chả biết em là ai?
Chấp bút nên thơ mấy ngày dài?
Chỉ biết hương đêm,lan toả đọng
Nhành non tựa úa ,thấm sương mai

Tự hỏi ,tự trào chút vu vơ
Yêu chi đến đỗi hoá dại khờ
Ai người đang tâm đi vội vã
Đường ai nấy bước ,vỡ trăng mơ

Nếu em có buồn bên tình cũ
Hãy dạo thả bước trong sương mù
Biết đâu duyên số?Yêu người lạ!
Tình lại sáng mới,xoá âm u !?

NTCS


Bác Ngạo luận sai rồi, không phải "lan dạ hương" mà là "làn da hương" laughing
Ngạo nghễ đời này chẳng giống ai
Thế gian ta chán cảnh ngày dài
Cuồng phong bão táp ta nào sợ
Sinh tử xoay vòng lụy thế nhân…
(02-04-2011, 04:48 PM)hvn Đã viết: [ -> ]Bác Ngạo luận sai rồi, không phải "lan dạ hương" mà là "làn da hương" laughing

Ta lại nghĩ, hay là :

"lần đa hướng" !?

hay :

"lăn đa hướng" !?

hay nhẹ nhàng chỉ là :

"lan đa hương" !?
(06-04-2011, 08:55 AM)Phụng Đã viết: [ -> ]
(02-04-2011, 04:48 PM)hvn Đã viết: [ -> ]Bác Ngạo luận sai rồi, không phải "lan dạ hương" mà là "làn da hương" laughing

Ta lại nghĩ, hay là :

"lần đa hướng" !?

hay :

"lăn đa hướng" !?

hay nhẹ nhàng chỉ là :

"lan đa hương" !?

Truyền thuyết về Lan Dạ Hương

Loài hoa mong manh có hương thơm nồng nàn này hóa thân từ nguồn gốc cái chết của Hyacinthus, 1 vị hoàng tử đẹp trai, người rất được thần Apollo (thần mặt trời) sủng ái. Và chàng đã trở thành nạn nhân trong cuộc ghen tuông dữ dội của Zephur, thần gió tây, người quyết tâm sẽ tiêu diệt chàng. Một hôm, khi Hyacinthus và Apollo đang chơi trò ném vòng, Zephyr đã gom gió thổi thật mạnh vào các vòng sắt do Apollo ném ra, chiếc vòng sắt đã trúng vào ngay thái dương Hyacinthus và làm chàng chết ngay lập tức. Apollo, kẻ giết người vô tội, đã phải trải qua nỗi đau khôn cùng. Vì không thể làm cho hoàng tử Hyacinthus sống lại, Apollo bèn tạo ra 1 bông hoa mang tên hoàng tử, mọc lên từ máu của chàng.

Đây chính là cảm xúc chủ yếu giúp cho các nhà thơ viết nên rất nhiều bài thơ nổi tiếng về hoa Lan dạ hương. Khởi đầu là Homer, người đã ghép cho loài hoa này ý nghĩa "sự vui chơi". Tuy nhiên, không ít người nghĩ rằng, lẽ ra nên có một ý nghĩa khiêm tốn hơn cho 1 loài hoa có xuất xứ đâu buồn như vậy.


À! thì ra là em
Loài hoa hóa thân từ Hyacinthus
rất huy hoàng và rực rỡ,
những tháp chuông rung động biết bao điều...
Những mảng màu xanh trên cánh long lanh
hay màu tím mỏng manh...
Như vệt phù kiều lấp lánh

Em đến từ đâu,
hương nồng nàn đến thế?
Thảng thốt giật mình...
tôi chợt gọi Dạ Lan Hương .
Tôi chỉ là nhánh cỏ
Bên cội hoa huy hoàng
Tên người là một thuở
Dạ Lan Hương kiêu sa

Người thật là chói sáng
Ngạt ngào những mùi hương
Tôi mắt tròn bối rối
Trôi trong cõi vô thường

Người hiện thân thuần khuyết
Trong màu trắng đơn sơ
Hay nồng nàn cháy bỏng
Trong màu đỏ huy hoàng

Rồi hình như rất nhẹ
Mơ màng tím xa trôi
Và giục ai khẻ khẻ
Hy vọng xanh bên đời

Dạ lan hương loài hoa
Tôi nguyện cùng hòa ca
Nên tôi là cọng cỏ
Tình tự câu hiền hòa.
Trang: 1 2