Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Tam sinh tam thế
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Hôm nay là ngày 4/1/2013, trong tiếng Hoa thì đọc trùng âm với yêu em 1 đời 1 kiếp.
Ta thì chẳng dám mong có thể yêu nhau 1 đời 1 kiếp, ta chỉ mong ba đời ba kiếp có thể ở bên nhau...
029
Ngày xưa ta thường cười người đời sao dễ dàng, có thể mong ước nhỏ bé thế này:
Chẳng cần bên nhau mãi mãi, chỉ cần đã từng bên nhau...
Đến bây giờ ta nhận ra hóa ra ta cũng đang dần bước về phía những ước mơ giản dị như thế ấy !
024
Ước gì một ngày nào đó có thể lại nắm tay người đi khắp nơi trên thế giới này, dù ở nơi nào, chỉ cần nơi đó có người, nơi đó có ta~
Chỉ nguyện cầu rằng, chúng ta còn duyên còn nợ 031
Con người thật ngốc nghếch, biết là nợ mà vẫn đâm đầu vào, và còn mong là có nợ với người nữa chứ !
Nực cười ko?033
Cuối tuần thứ 7 ta được ở nhà, tiếp tục tán nhảm...
Từ hôm nay ta quyết định buông tay.
"Người muốn tự do, ta cấp cho người tự do vậy"!
Chưa bao giờ ta chần chừ, do dự nhiều như thế, mặc dù đã từng có 1 người trước đó cũng khiến ta quyến luyến không buông, nhưng rồi đến một lúc nào đó, ngủ dậy bỗng nhiên thấy mọi điều thuộc về người kia nay cũng tan theo mây khói cuối chân trời...
Còn người thì sao?
Vào lần đầu tiên ta định buông tay người thì lúc về đến nhà, lại nhận được tin từ người là từ nay ta và người sẽ còn nhiều điều thú vị hơn nữa...016 -> Không buông nổi.
Vào lần thứ hai ta định buông tay người thì tiếc là ngày tận thế ko tận thế, nên ta đã phán quyết 1 câu thế này:

The world didn't end yesterday and you are always in my heart.
"My love for you is endless. No matter what happens our hearts will keep us together forever. I'm thinking of you every second of my life, I can't live without you! You are my treasure, my everything."
Vào lần thứ ba ta định buông tay người là cái ngày đầu năm ấy, khi thấy người nhìn cũng không dám nhìn vào mắt ta. 015
Ta mệt rồi, mệt rồi nhé...
Dù muốn hận người cũng không hận người được, dù muốn ghét người cũng không thể ghét người luôn...

ɔóɥʞ uạq ɯàl ãđ ıờưƃN õɹ ʇấɹ ớɥN ẽs ˙˙˙

¡¡¡˙˙˙uắɥƆ ɔắɥƆ ƃuưɥN˙˙˙
˙˙ ıờưɔ uạq ɯàl ƃuừʇ ãđ ıɐ ớɥu ƃuôɥʞ ẽs ểɥʇ óɔ uạq ♥
˙˙˙˙˙˙˙˙˙˙
˙˙˙uơɥ nâl ıɥƃ ɔắɥʞ ɐʇ ıờưƃu oɥɔ uếıɥʞ ˙˙˙
uơɥ ʇậɥʇ uâɥɔ ƃuờưɥʇ uẫʌ˙˙˙
˙˙˙ıờưƆ ƃuếıʇ ıớʌ os ˙˙ ˙˙˙
˙˙˙ʇắɯ ɔớưN ♥

Và một ngày cuối tuần tỉnh dậy, nhận ra không còn ai bên đời ta, chỉ biết rằng em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh:

Chuyện xưa của ta, cứ như là một giấc mơ rất dài rất dài, hi vọng khi tỉnh lại, hết thảy đều không phải là sự thật, cuộc sống còn có thể tiếp tục như dĩ vãng, còn có thể khoái hoạt như đã từng, chính là hết thảy những chuyện đó, hôm nay, tựa hồ đã trở thành không thể. . . .