Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: [Tạp bút ] Đến và đi ....
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Cái ngày em đến ,

Mùa thu vừa chớm nở. Nụ hương thu còn e ấp qua những bài thơ tình da diết yêu thương.
Em gọi mùa thu về cho nồng nàn trấn nhỏ , cho anh thoáng nụ cười hằng dấu chân chim.
Tiếng em cười tan trong mùa thu trong vắt , mắt e long lanh tựa hồ nước mùa thu , phẳng lặng bình yên.
Ta soi mình vào đó , thấy mùa yêu về theo thu đầu ngõ .Nỗi khát khao làm ta Chạm tay vào em , ôi em tan ra , em làm ta hụt hẫng.
Chắc em trách ta đã chạm vào những giọt sương mùa thu , mong manh dễ vỡ .
Em nào biết tự đáy lòng ta oán hận em , em gieo cho ta một sự tổn thương , em làm ta tin rằng ảo ảnh chỉ mãi là ảo ảnh .Những câu từ không xuất phát từ trái tim sẽ như mùa thu , tàn tạ úa phai .

Trái tim em , trái tim người con gái , hờn giận yêu đương. Trái tim em , trái tim dễ bị tổn thương nên đôi lúc xù xì gai góc .
Ta nào trách những hờn ghen thường nhật của cuộc đời làm em sớm nắng chiều mưa bởi lẽ ta yêu em như yêu cái bình dị của mùa thu len lỏi về giản đơn và đơn giản ra đi .

Ừ thì em đi !

Nhưng em không đi một mình , e mang mùa thu đi mất.

(Tất nhiên đấy chỉ là mùa thu của em , còn mùa thu của ta sẽ mãi ở nơi mà nó thuộc về)

Cái ngày em ra đi , gió bấc lạnh lùng theo mùa đông bủa vây trấn nhỏ . Ta nhìn nhau đôi mắt thờ ơ.
Thị trấn xám xịt những đợt mây mưa nghịch mùa. Thi thoảng những gương mặt cười nữa miệng lướt qua nhau.
Em đứng trên đỉnh phù vân nhìn về trấn đó có hay không cũng nữa miệng nhoẻn cười.
Phải chăng mùa đông đến làm lòng người băng giá ?
Ồ không ...
Chị vẫn cũng ta đan áo mùa đông , ánh mắt chị vẫn trong veo , trong hơn cả hồ thu em mang đến.
Anh vẫn đi về với cây ghita và những bài tình ca nồng nàn điệu nhớ.
Và bài thơ tình người viết vẫn da diết những vần điệu yêu thương.

Bạn ta , người đã từng một thời yêu thương ta lắm lắm ... hôm chia tay , bạn bảo ta rằng:- Anh đến được , anh sẽ tự đi được .Nhưng bước chân anh đi , còn tình yêu vẫn ở nơi mà nó thuộc về.
Ta hôn lên má bạn, ta dõi theo bước chân bạn. Thỉnh thoảng bạn vấp ngã trên đường đời ta thấy tim mình chới với niềm đau.
Thỉnh thoảng ta và bạn gặp nhau , bạn lại lau cho ta giọt nước mắt của người con gái nỗi buồn nhiều như gió .

Còn e?

Đến và đi , đó là lựa chọn của riêng em, nếu bước chân ra đi e thấy lòng nhẹ nhàng như gió và trái tim bình yện em hãy đi đi.

Đi thật xa trấn nhỏ và đừng đứng trên đỉnh phù vân mà hoài niệm về những ngày thu.

Biết không em , mùa thu hay mùa đông cũng chỉ là thời khắc và chẳng ai mang được mùa của người khác theo mình .
Ta góp gió cho con diều của em tung bay trên khoảng trời xanh ngắt dù mùa đông về tự bao giờ .

Áo mùa đông ta cùng chị may xong phần ta sẽ không sẽ chia cho ai cả .
Một ngày nào đó nếu em trở về , biết đâu chị là người nhường áo ấm cho em.

UyênUyên , 3.42 30.11.2012.