Cho nàng NT mơ mộng tiếp nà. Mong nàng có được người nắm tay như ý trên đường đời
TẬP NỒNG NÀN
(Photo by Trang Lys)
Chúng tôi xem "The notebook" vào một đêm oi bức. Tiếng máy điều hòa chạy âm ỉ không thể khỏa lấp tiếng tim tôi đập trong lòng ngực, không thể ngăn được cảm xúc mãnh liệt về một thời yêu đương nồng nàn sống lại. Nhưng bạn hãy tin rằng : bộ phim ấy sẽ chẳng có chút ý nghĩa gì, thậm chí sẽ trở thành một chuyện tình mòn cũ nếu thiếu đi hình ảnh của họ khi về già. Tôi - có lẽ từ bây giờ sẽ giữ lại những hình ảnh ấy như một ước mơ để mình phấn đấu, vun bón.
Còn hạnh phúc nào rạng rỡ hơn khi bạn và tình yêu của bạn tay trong tay thong dong vào một ngày nắng ấm dù tóc đã trắng xóa màu mây? Còn điều gì viên mãn hơn, khi đến tuổi thập cổ lai hy, khi bạn không còn đủ trí nhớ để nhớ ra những người chung quanh là ai, khi bạn phải sống trong viện dưỡng lão để điều trị bệnh già, người đàn ông của bạn vẫn kề cận hàng ngày và tự hào nói với các con rằng
"Nơi nào có mẹ của các con, nơi đó là nhà của bố!"...Rồi cùng nắm tay nhau đến khi trút hơi thở sau cùng...
"The notebook" - nếu có thể gây cho các bạn trẻ sự nhàm chán về lối mòn tư duy với tình yêu bị rào cản giai cấp, thì lại khiến tâm hồn các bạn thật sự rung cảm, thậm chí rơi nước mắt với kết cục của nó. Một kết thúc có hậu đẹp hơn cả giấc mơ, đầy nhân bản. Nó làm tôi nghĩ nhiều về đôi tay của những người yêu nhau.
Thật trùng hợp đến kì lạ, nếu thuở thanh xuân, khi yêu, người ta khao khát va chạm đầu tiên là được nắm tay nhau thì khi về già với sự tồn tại của tình yêu, sự khao khát ấy vẫn còn nguyên vẹn!
Nhưng...
.. dạo này..
...ĐỜI kia..
...CHỐN nọ...
..có mấy ai giữ được tình yêu đến khi tóc điểm hoa râm?
..có mấy ai về già vẫn thong dong dắt tay người đàn bà của mình trong một ngày nắng khi mà ở vào lứa tuổi còn trẻ, còn nồng nàn, họ đã quên hẳn bàn tay của nhau...?
Có bạn nói rằng ở Nhật, cùng với việc hưởng ứng đãi tiệc mừng li dị thì càng ngày càng có nhiều đấng nam nhi tham gia vào hội "Xin đừng li dị anh" và họ tập học lại cách cư xử nồng nàn của đời sống vợ chồng, bắt đầu từ việc tự hào và tự tin nắm tay nhau đi giữa chốn đông người như thời yêu nhau. Nghe qua sẽ có nhiều người bảo : Vớ vẩn! Đôi tay thì liên quan gì đến trái tim và cái đầu?
Tôi thì tin là có đấy.
Và chúng tôi quyết định, sẽ nắm tay nhau thường xuyên hơn...
Tay trong tay, sẽ giúp ta tin và làm được nhiều điều kì diệu...
(Cọp từ blog của Vân Lam. Về tìm "The notebook" xem xem thế nào)